Thế
là chỉ còn đúng 5 ngày nữa thì năm 2012 sẽ kết thúc. Ta đang đi nốt
những ngày cuối cùng của tuần cuối cùng năm 2012 thân thương, cái năm mà
cả thế giới hồi hộp nín thở vượt qua “ngày tận thế” theo lịch của người
Maya. Mấy hôm nay, bao sự kiện dồn dập đến với chúng ta: kỷ niệm 40 năm
chiến thắng Điện Biên phủ trên không với 12 ngày đêm máu lửa chiến đấu
với B52 của giặc Mỹ trên bầu trời Hà Nội, 68 năm ngày thành lập quân đội
nhân dân Việt Nam, rồi xôn xao “ngày tận thế 21-12-2102”, rồi lễ giáng
sinh, Noel đón chào năm mới... Khắp nơi, các ngành các cấp tổ chức tổng
kết năm, đón nhận các danh hiệu, trao giải thưởng các loại... Không khí
thật tưng bừng nhộn nhịp mặc thời tiết đang trong những ngày giá rét đến
run người.
Tuy không thiêng liêng bằng việc tiễn đưa năm âm lịch cũ, náo nức đón
chờ đêm giao thừa Tết Nguyên đán nhưng việc tiễn năm dương lịch về quá
khứ cũng xôn xang, bồi hồi lắm. Trước thềm năm mới 2013, giờ phút chia
tay năm cũ sắp đến, thêm một cột mốc thời gian của đời người bảo sao
không lưu luyến, không bồi hồi được cơ chứ. Như một ga dừng bến đậu,
ngày cuối năm 31-12 là dịp để cho mỗi người ngoái lại nhìn về năm cũ, về
con đường ta đã qua, tổng kết lại những gì được và chưa được trong một
chặng đường 365 ngày hối hả, bận rộn. Mười sự kiện hay mười hoạt động
nổi bật được các cấp, các ngành tổng kết bình chọn. Mười phát ngôn, mười
hình ảnh, mười phát minh, mười gương mặt ấn tượng rồi còn bao nhiêu cái
“mười” nữa được người ta chọn lựa để đúc rút thành những dấu ấn của một
năm đã qua.