Thứ Tư, 17 tháng 12, 2014

LÀM SAO ẤM ĐƯỢC?




 

Rét nào hơn rét đêm nay
Buốt thon thót, rụng ngón tay... hả giời?
Cóng tê, kim chọc khắp người
Mấy lần chăn cuộn, kêu trời vẫn run

Vườn khuya lặng ngắt, dế giun
Đường khuya cây cũng như lùn trong sương
Trời ơi! Bao kẻ tha hương!
Cửa nhà không có, chiếu giường cũng không
Nằm không được, ngồi chẳng xong
Giọt đèn đông cứng còn mong chi người?
Khổ chưa chiếu đất màn trời?
Bao nhiêu đói rét, tơi bời bấy nhiêu!

Giáng sinh, Chúa giảng bao điều
Làm sao ấm được cái nghèo đêm nay?

                   Viết lúc 2 giờ sáng 17-12-2014






Thứ Hai, 15 tháng 12, 2014

CÀ PHÊ LỖ


 
          Đầu giờ làm việc buổi sáng, mọi người trong đoàn nghệ thuật Chèo thường tụ tập tại phòng của Diệu Thu. Phòng cô ở tầng trệt, sát cầu thang của ngôi nhà ba tầng. Hôm nào cũng thế, các cô gái nửa nghệ sỹ, nửa viên chức, tuổi từ hai mươi, ba mươi bao giờ cũng cứ phải “chào buổi sáng” bằng một ly cà phê với nhau tại phòng này rồi mới về phòng của mình hoặc đến hội trường để tập hát. Chiều qua còn “í a í i” với nhau thế mà mới qua một đêm đã có bao nhiêu chuyện giữa các nàng. Từ chuyện chồng con đến chuyện chó mèo. Từ chuyện son phấn, quần áo đến chuyện chạy sô đêm qua, chuyện lỡ diễn tuần trước. Rồi chuyện chợ búa, hành tỏi, chuyện đàn ông, đàn ang. Cả chuyện “phây búc”, những chuyện giời ơi đất hỡi trên mạng nữa chứ. Thôi thì đủ thứ chuyện trên đời được các nàng ríu rít với nhau cả nửa tiếng đồng hồ. Đến khi ông trưởng đoàn gọi ơi ới ở phòng tập cả bọn mới giải tán cho buổi tập mới “í ì i”.
          Hơn hai chục người trong đoàn Chèo thì có quá nửa là nữ. Trong số nữ đó thì có gần chục cô còn trẻ, tuổi sàn sàn hai lăm, hai sáu. Đây là số diễn viên mới được tuyển vào đang hừng hực khí thế. Cô nào cô ấy đều trẻ đẹp, hát hay, múa dẻo. Chết nỗi, thời buổi truyền hình, băng đĩa, nhạc pop rap, hip hop quay cuồng, ca ra ô kê khắp chốn khắp nơi, nghệ thuật hát dân gian chạy hụt hơi mà vẫn bị lạc lõng. Đoàn Chèo mấy phen suýt bị giải tán, bị sáp nhập vào các đoàn nghệ thuật khác. Một số người tìm đường xin chuyển công tác. Số diễn viên gạo cội vì lòng yêu nghề nên cố kiết bám giữ lấy đoàn. Thế rồi, chủ trương “giữ gìn bản sắc dân tộc” trong xây dựng văn hóa, cấp trên đã đầu tư xây dựng mới ngôi nhà ba tầng cho đoàn Chèo và tuyển thêm diễn viên mới. Các nàng hay cà phê buổi sáng này nằm trong số đó. 

LẠY CHÚA! A-MEN!



Chẳng biết giờ này phía ấy có vui không?
Mà đằng này rét buốt buồn quá thể
Tháng tận, năm cùng, còn vài ngày lặng lẽ
 
Hững hờ trôi về mãi phía không nhau

Mùa Giáng sinh về em còn ở nơi đâu?
Bỏ mình anh quỳ dưới chân tượng Chúa
Lời nguyện cầu chỉ thấy thương và nhớ
Để giọt chuông buồn thánh thót vang ngân

Chẳng biết giờ này em có phân vân
Trước cột mốc thời gian, giữa hai năm cũ - mới
Có biết phía này có một người đứng đợi
Bên gốc thông già đêm giá buốt - Noel

Lạy Chúa lòng lành! Lạy Chúa! A-men!
Chuyển lời thương của con bay về phương ấy
Để đốm lửa đêm đông hóa thành đám cháy
Sưởi ấm tình con, a-men! A-men!
                                  Trước Giáng sinh 2014