Thứ Sáu, 23 tháng 12, 2011

ĐỨC TIN

(Nhân đọc lại tiểu thuyết Ruồi trâu)

Chọn một cây thông làm thánh giá
Tôi đóng đinh niềm tin lên đó
Dẫu không có hình của Chúa
Ngày đêm tôi vẫn nguyện cầu
Tháng năm miệt mài tôn tạo
Như con chiên ngoan đạo
Nhất cử nhất động đi, đứng, nằm, ngồi…
Đều “Lạy Chúa tôi!”…

Mấy con chim rẻo mỏ kéo đến đậu trên cành thông
Véo von hót cho thông nghe những lời đường mật
Lũ kiến vàng, kiến đen kéo đến bu lên cây thông
Làm cho thông vui bằng việc rung râu, kết đàn múa hát
Bầy sâu mọt chui vào thân cây ngày đêm kẽo cà kẽo kẹt
Cùng gió hoang vỗ về ru thông…

Một sớm đầu đông
Gió mùa đông bắc tới
Như mọi ngày
Tôi vẫn chắp tay, cúi đầu, nguyện cầu, chờ đợi…
Chúa ở trên cao vời vợi
Ban phước lành muôn nơi
Chờ mãi, chờ mãi…
Ngẩng đầu lên thông đã đổ rồi!
Trời ơi!
Lạy Chúa tôi!
A men!

Thứ Năm, 22 tháng 12, 2011

GIÁNG SINH KHÔNG ANH


Boong…
Bing… boong…
Bing… boong… boong…
Tiếng chuông nhà thờ rung
Ngân vang
Luênh loang dài vô tận
Kéo dài mãi vô tận
Như nỗi buồn trong veo
gọi những bông hoa tuyết
 từ phương anh bay về nơi đây
Rớt vào nỗi buồn em khô gầy
Mang giá lạnh thui thủi
lần vào đêm mênh mông…

Như kẻ cô đơn
Tìm nhặt những thênh thang trong giáo đường chật kín
Có cô gái choàng khăn len qua cổ
Đôi mắt long lanh nhìn Chúa
Chắp tay
Amen điều gì mà trong giấc mơ đêm sau
Không còn cô đơn nữa
                   Vì có nỗi buồn đi theo…

Thứ Ba, 20 tháng 12, 2011

MÙA GIÁNG SINH BUỒN

  
Hình như đã mùa Giáng sinh?
Nên trời rét tê tái thế
Đêm khuya phố phường lặng lẽ
Giọt đèn đông cứng vòm cây

Tiếng kinh cầu nguyện đâu đây
Rì rầm ấm như hơi thở
Thánh thót giọt chuông, giọt nhớ
Tôi lần nước Chúa tìm em

Lang thang trong đêm Noel
Cái rét cắt da cắt thịt
Em ở phương nào có biết
Mùa Giáng sinh buồn riêng anh