Thứ Bảy, 13 tháng 10, 2012

NỒNG SAY XOÈ THÁI MƯỜNG LÒ


alt
          Từ lâu, tôi đã ao ước được một lần đến với Mường Lò, với thị xã Nghĩa Lộ để được hoà mình vào những điệu xoè của các cô gái Thái, được trèo lên cây chè Shan tuyết ngàn tuổi, uống thứ chè đặc biệt đó ngay dưới gốc cây của nó ở độ cao ngàn mét trong mây. Rồi bao thứ đặc sản cùng những huyền thoại nơi đây nữa như hút hồn tôi lên với Mường Lò. Và dịp may hiếm có ấy cũng tới. Nhóm hợp tác phát triển văn học nghệ thuật 8 tỉnh (gọi tắt là VN8) gồm Hải Phòng, Hải Dương, Bắc Giang, Thái Bình, Phú Thọ, Ninh Bình, Sơn La và Yên Bái (do Yên Bái đăng cai) đã tổ chức một cuộc hội thảo về “Văn học nghệ thuật với công cuộc xây dựng nông thôn mới” ngay tại thị xã Nghĩa Lộ. Thế là “cầu được ước thấy”, tôi lại rong ruổi lên Tây Bắc, đến đúng nơi tôi đang mơ tới - Mường Lò.          
          Nói tới Mường Lò, người ta luôn nhớ đến một vùng đất sơn thủy hữu tình, giàu bản sắc văn hoá dân tộc, đặc biệt là văn hoá Thái. Đây là vùng đất tổ của người Thái Tây Bắc. Tôi được biết “mường” là đơn vị cư trú của người Thái. Ở Tây Bắc ó 4 mường nổi tiếng, đó là: Mường Then (hay Mường Thanh - Điện Biên), Mường Lò (Yên Bái), Mường Than (Lai Châu) và Mường Tấc (Sơn La). Trong 4 mường đó thì Mường Lò lớn thứ hai: 29,66 cây số vuông. “Nhất Thanh, nhì Lò, tam Than, tứ Tấc” chính là thế. Nơi đây khí hậu ôn hoà, địa hình tương đối bằng phẳng, tài nguyên nước có trữ lượng lớn. Thị xã Nghĩa Lộ nằm trọn trong cánh đồng Mường Lò ấy. 17 dân tộc anh em với hơn 27 ngàn người cùng sinh sống trên mảnh đất này, trong đó nhiều nhất là người Thái (44%).

Thứ Sáu, 12 tháng 10, 2012

GIẤU EM

                    



Chỉ bé bằng cái móng tay
Mỏng như một mảnh vỏ bao diêm Thống Nhất
Bao nhiêu điều bí mật
Bao nhiêu niềm yêu thương
Anh giấu em vào trong đó
Hoá thành con số
Con số duy nhất chỉ một mình anh biết
Con số duy nhất chỉ một mình anh hay
Ngày lại ngày
Em từ đó bước ra
Những ký tự reo ca
Những tin nhắn nối đuôi nhau hớn hở
Và giọng em thì thầm ấm như hơi thở
"Dạ! Em đây!"
Anh như mê như say
Mảnh nhựa bé bằng móng tay
Thiên thần của anh trong đó...

Thứ Năm, 11 tháng 10, 2012

LẠC GIỮA VÒNG XOÈ

                         alt

                    
                         Họ rủ anh lên Mường Lò
                    Ở đó có xoè vui lắm
                    Thủ đô của người Thái trắng
                    Dập dìu điệu Inh lả ơi!

                    Đêm về Nghĩa Lộ chơi vơi
                    Lửa hồng cháy lên hoang dã
                    Rượu cần bao người nghiêng ngả
                    Cầm tay nhún nhẩy vòng xoè

                    Chim muông rừng núi suối khe
                    Tất cả về đây múa hát
                    Chỉ một mình anh ngơ ngác
                    Lạc giữa vòng xoè - không em

                    Họ liếc tình nhau trong đêm
                    Họ tay trong tay nhún nhẩy
                    Vòng xoè toả ra chụm lại
                    Chỉ một mình anh bơ vơ

                    Không em - anh trở nên thừa
                    Mặc "Sao noọng ời" da diết
                    Bao nhiêu điệu xoè chẳng biết
                    Chỉ một mình em, em ơi!  

alt

Thứ Hai, 8 tháng 10, 2012

TÌNH ẢO



 
                        Em “chấm net”, tôi “chấm com”
                   Hai ngôi nhà ảo, một vòm trời thương
                   Dẫu rằng mỗi đứa một phương
                   @ lướt mạng vẫn thường thăm nhau

                   Đường truyền vấn vít trầu cau
                   Có phen nghẽn mạng chen nhau mà chờ
                   Enter, enter, enter…
                   Máy treo, chuột đứng, ngay đơ màn hình
                  
                   Nhiều khi mải tứ thơ tình
                   Bỏ quên pass words - nhà mình ở đâu?
                   Một ngày không được gặp nhau
                   Là ngơ ngẩn nhớ, thì đau đáu buồn…        

                   Em cuối bể hay đầu nguồn?
                   Ở đâu trên trái đất tròn, em ơi?
                   “Chấm com”, “chấm nét” khổ tôi
                   Tình ngay trước mặt mà vời vợi xa…