Thứ Năm, 7 tháng 2, 2013

PHÍM XUÂN


          
          Định cất bàn phím cho màn hình nghỉ Tết
          Ào ra đường hớn hở cũng ùa theo
          Ơ kìa em! Miên man hoa, lộc biếc!
          Ký tự ùa về lách cách phím Xuân reo

Thứ Ba, 5 tháng 2, 2013

THƠ VIẾT NGÀY CUỐI NĂM


25 Tết rồi đấy, tôi ơi!
Sao lãng đãng mơ màng mãi thế?
Ngoài kia, chợ Tết đông vô kể
Hoa thắm sắc hoa, người rạng rỡ người

Kìa em, đôi mắt nai chơi vơi
Ngước nhìn chi mà ngác ngơ đến vậy?
Má ửng hồng, ngực gió xuân hây hẩy
Mua sắm gì mà chợ Tết chen chân?

Tôi nồng nàn hoang hoải gió xuân
Ngó ngó nghiêng nghiêng đùa cùng lộc biếc
Cùng vần thơ đuổi theo em mải miết
Ký tự mệt nhoài hổn hển cuối năm ơi!

Thứ Hai, 4 tháng 2, 2013

TỔ HOÀ GIẢI TUỔI RẮN


 http://farm9.staticflickr.com/8480/8277792563_6232cb2e74.jpg


            Truyện vui thành ngữ, tục ngữ

           Năm Nhâm Thìn vừa qua phải nói là năm thành đạt của tôi. Từ một lão nông chăn bò, tự nhiên tôi được bầu vào làm thành viên tổ hoà giải của xóm. Cũng rất ngẫu nhiên, tôi và bà tổ trưởng lại cùng tuổi rắn, chênh nhau một giáp. Thế nên, chúng tôi hợp nhau lắm. Một phát được làm cán bộ luôn. Oách. Rất oách. Đúng là “có phúc thì rắn hoá rồng/ Vô phúc phượng lại đổi lông hoá cò”. Tôi thuộc diện có phúc. Chẳng “nói như rồng như rắn”, càng không có khiếu “nói rắn trong lỗ cũng phải bò ra”, cũng chẳng “vẽ rắn thêm chân”, tôi “chân chỉ hạt bột” được bà con yêu mến tiến cử mà nên. Thì thế nhà tôi mới có phúc.
          Tôi bàn với bà tổ trưởng “cờ đến tay phải phất”, không sợ gì cả. Làm cái nghiệp này vừa phải cứng rắn, vừa phải mềm dẻo, có cương, có nhu. Đằng nào thì cũng “được lòng rắn, mất lòng ngoé”, chi bằng ta cứ phải “đập bụi đuổi rắn” trước đã. Không “đánh rắn giữa khúc”, “đánh rắn phải đánh dập đầu”, phải vào tận “hang hùm đầu rắn” mà ngăn chặn. Đặc biệt bọn “cõng rắn cắn gà nhà” rủ rê đàn đúm đưa tệ nạn xã hội về làng là phải nghiêm trị. “Rắn đến nhà không đánh thành quái” các cụ chả dạy thế là gì. Lũ này dẻo mỏ “mồm ngài nọc rắn”, “đóng rắn giả lươn” đó, chớ có tin. Mắt chúng lúc nào cũng “như mắt rắn ráo”, “như quạ vào chuồng lợn”. Thấy người ngay chính trực thì “len lét như rắn mùng năm”. Trị được lũ này coi như yên tâm được quá nửa.
          Bọn xấu nghe ngóng tôi tham mưu vậy thì phao tin, nói xấu tôi đủ điều. Chúng ca dao rằng “Con công ở lẫn với gà/ Rồng kia rắn nọ xem đà sao nên?”. Ý chúng nói tôi là rắn đây mà. Định chia rẽ tổ hoà giải xóm chắc? Đừng có hòng! Chính chúng mới là rắn độc. Bọn này “miệng hùm nọc rắn”, “khẩu phật tâm xà” thâm hiểm lắm. Không thể mắc mưu thế lực thù địch, âm mưu diễn biến hoà bình của chúng được. “Nọc người bằng mười nọc rắn” phải cảnh giác với chúng. Tôi nhắc bà tổ trưởng vậy. Còn tôi “lấy chồng theo thói nhà chồng/ Chồng đi hang rắn hang rồng cũng đi”. Đã tham gia tổ hoà giải rồi thì cứ ý bà tổ trưởng thế nào, yêu cầu bà con làng xóm sao thì tôi theo, tôi làm cho hết trách nhiệm.