“Một đêm quân tử nằm kề
Còn hơn thằng ngốc vỗ về quanh năm”
Nó mường
tượng mẹ nó đã nói với ba nó đại loại là như vậy. Như sau này nó nghe mấy bà
hàng xóm nói lại. Ba nó hứ lên một tiếng thách thức:
- Người
như bà mà có thể tìm được quân tử?! Đi mà tìm.
Ngày nào ba mẹ nó cũng cãi nhau.
Cãi nhau từ chuyện nhà cửa, chuyện con cái đến chuyện tiền nong… thứ gì họ cũng
có thể cãi nhau. Rồi một ngày, mẹ nó cũng bỏ ông chồng thợ hồ mà ra đi.
Chẳng
biết mẹ nó nghĩ sao về hai đứa con của mình rứt ruột đẻ ra. Mẹ không thương
mình đã đành, nhưng còn em Minh? Mẹ thương em lắm mà. Ngày đó, ba nó ngà ngà
say, mang về ba trứng vịt lộn, chia cho mỗi người một trứng. Ít khi nào nó được
ăn trứng vịt lộn. Mà ba nó làm thợ hồ, mua gạo hằng ngày còn không đủ tiền, lấy
đâu ra mà mua vịt lộn. Mừng húm với cái trứng lăn tròn tròn trong chén, nó
không lột được vỏ vì trứng còn nóng. Nó sờ lên trứng rồi rụt tay lại, đưa lên
miệng thổi thổi cho đỡ nóng, vừa ngửi luôn mùi trứng vịt. Nó thèm nhỏ dãi. Mẹ
nó đang đút em Minh. Ăn xong em đòi:
- Mẹ,
nữa! Mẹ, nữa!