Thứ Bảy, 17 tháng 9, 2011

CHÁO ẤU TẨU




Mỏi nhừ chân sau khi đi dạo quanh một vòng thành phố Tuyên Quang xinh đẹp, thơ mộng bên bờ sông Lô, chúng tôi quyết định tìm một quán dừng chân. Đang ở xứ nóng miền nam tôi không quen cái se se heo may của mùa thu nơi đây. Thành Tuyên càng về khuya càng vắng lặng. Chỉ có mấy quán bán hàng ăn đêm là vẫn đông khách. Chúng tôi cùng nhau đến một cái quán góc phố có biển đề khá lạ lẫm: “Ăn đêm - Cháo ấu tẩu”. Như hiểu ý khách đi đường và kinh nghiệm lâu năm của người bán hàng, bà chủ quán lên tiếng mời chúng tôi.
“Cháo ấu tẩu”? Nghe qua cái tên đó, đố bạn tưởng tượng được món cháo này nó như thế nào? Vừa nhanh chân bước vào quán, tôi vừa nghĩ: cháo thì biết rồi, như cháo gà cháo vịt là cùng chứ gì? Còn “ấu tẩu” là cái gì nhỉ? Nghe lạ hoắc! Có lẽ người ta nấu cháo trong cái dụng cụ gọi là ấu tẩu chăng? Trông nó như thế nào nhỉ? Có giống cái nồi không? Chắc là không phải? Hay ấu tẩu là con gì mà thịt nó ngon và bổ lắm nên người ta nấu cháo? Bao câu hỏi hiện lên trong đầu cùng với mùi cháo tỏa ra thơm phức và số thực khách khá đông trong quán đang xì xụp ăn cháo khiến tôi càng tò mò hơn.

Thứ Sáu, 16 tháng 9, 2011

TRỞ VỀ CỘI NGUỒN ĐẤT TỔ



                             Chuẩn bị hành lễ tại Đền Hùng

Là đại biểu duy nhất của tỉnh tham gia hội nghị viết văn trẻ toàn quốc lần thứ VIII được tổ chức tận ngoài Bắc, tôi vô cùng hào hứng, nao nức mong chờ từng ngày. Còn tới hơn một tuần nữa mới đến ngày hội nghị mà tôi cứ lo chuẩn bị mọi thứ, ngày nào cũng chuẩn bị chuẩn bị như ngày mai là tới đến nơi rồi. Xem trên mạng thì thấy có tới bốn bạn ở Gia Lai học chung lớp viết văn Nguyễn Du khóa V tổ chức tại Pleiku cũng tham dự hội nghị này. Tôi mong gặp lại họ lắm. Trong cái giấy mời màu hồng thật xinh xắn kia kèm theo chương trình hội nghị, tôi còn thấy sẽ qua Phú Thọ, nghĩa là có thể sẽ gặp thêm bốn bạn học của Đất Tổ cùng ở Gia Lai nữa. Cái cảm giác nôn nao gặp lại bạn bè hầu như lấn át cả mơ ước được thăm Đền Hùng của tôi khi đọc những áng văn lúc còn ngồi trên ghế nhà trường.
Đây là lần đầu tiên tôi được dự Hội nghị viết văn trẻ toàn quốc, cho nên “mới toanh” những cảm xúc. Hồi hộp lắm, nôn nao lắm, chẳng biết sẽ phải làm gì trước cái ý nghĩa, mục đích lớn lao của hội nghị, trước sự gặp gỡ toàn những “nhà” nọ “nhà” kia. Rồi tôi tự trấn an mình và nghĩ "thì cứ như là đi du lịch" vậy. Thế nhưng, tôi cũng lo lắng và nghe lời một số vị “tiền bối”, mang theo vài tác phẩm thơ để giao lưu khi cần thiết.

Thứ Tư, 14 tháng 9, 2011

GIỌT MƯA THU

 
                   Mới mấy giọt mưa mà ướt cả thu rồi
Mắt lá nhòe nhoẹt lệ
Từng giọt thánh thót rơi
Cây cột điện giữa trời rưng rức khóc
Thành phố u trầm chơi vơi…

Sao đi đâu hết cả thế này?
Người ơi!
Căn phòng bỗng dưng dài rộng quá
Bao thứ thân quen chợt trở thành xa lạ
Ngoài hiên tầm tã mưa rơi
Trong lòng trống rỗng, chơi vơi…

Em mang hết thu đi
bỏ lại đây toang hoác một khoảng trời
Mưa ào đến để trưa bỗng hóa thành chiều tối
Mờ mịt không gian
Tam Đảo kia thôi mà sao xa vời vợi
                   Đặc quánh thời gian
Con chim lẻ bạn cuối trời bay chấp chới
Đi tìm mùa thu

Mưa
Giọt giọt mưa rơi
Thánh thót rơi rơi
Rỏ vào tim tôi ướt đầm kỷ niệm
                   Sao đi đâu hết cả thế này người ơi???

                              Trưa 14-9-2011

Thứ Hai, 12 tháng 9, 2011

TRỐN TÌM

                               

                                       Đêm thu trăng sáng ngời ngời
                   Rộn vang xóm ngõ tṛò chơi trốn t́m.
                             Bắt tôi bịt mắt đứng im
                   C̣òn em, cô bé lọ lem trốn rồi?
                             Ẩn ḿình trong dậu mồng tơi
                   Giàn trầu xanh để cho tôi lạc đường
                             Giấu chùm hoa lý ngát hương
                   Đuổi nhau quanh gốc cây rơm… hú oà
                             Mấy lần tôi dọạ em ma
                   Ôm tôi em khóc, em la bắt đền

                             Thế rồi từ ấy lớn lên
                   Em xinh như một nàng tiên giáng trần
                             Đường lên phố rộng thênh thang
                   Người xe tấp nập rộn ràng thoi đưa
                             Mặc ai đầu ngõ ngẩn ngơ
                   Em tôi kẻ đón người đưa dập d́ìu
                             Dưới trăng cau đứng buồn thiu
                   Giàn trầu ngái ngủ, sương d́ìu dịu buông
                             Vẫn c̣òn đây gốc cây rơm
                   Với giàn hoa lý ngát hương, vẫn c̣òn...
                             Nỗi niềm tiếng dế nỉ non
                   Và tôi năm tháng mỏi ṃòn t́ìm em…