Mắt lá nhòe nhoẹt lệ
Từng giọt thánh thót rơi
Cây cột điện giữa trời rưng rức khóc
Thành phố u trầm chơi vơi…
Sao đi đâu hết cả thế này?
Người ơi!
Căn phòng bỗng dưng dài rộng quá
Căn phòng bỗng dưng dài rộng quá
Bao thứ thân quen chợt trở thành xa lạ
Ngoài hiên tầm tã mưa rơi
Trong lòng trống rỗng, chơi vơi…
Em mang hết thu đi
bỏ lại đây toang hoác một khoảng trời
Mưa ào đến để trưa bỗng hóa thành chiều tối
Mờ mịt không gian
Tam Đảo kia thôi mà sao xa vời vợi
Đặc quánh thời gian
Đặc quánh thời gian
Con chim lẻ bạn cuối trời bay chấp chới
Đi tìm mùa thu
Mưa
Giọt giọt mưa rơi
Thánh thót rơi rơi
Rỏ vào tim tôi ướt đầm kỷ niệm
Sao đi đâu hết cả thế này người ơi???
Trưa 14-9-2011
Sao đi đâu hết cả thế này người ơi???
Trưa 14-9-2011
Điện thoại?
Trả lờiXóaNhắn tin?
Bay?
hehe!
@ Minh Tuấn!
Trả lờiXóaCảm ơn chú Tuấn chia sẻ. "Ngoài hiên giọt mưa thu thanh thót rơi", Đặng Thế Phong cũng khóc cùng mưa thu đó để đến đám tang ông chỉ có nhạc, hát bài này đưa tiễn ông đi. Đám ma mà lại hát... lạ chưa?
Mới mấy giọt mưa mà ướt cả thu rồi
Trả lờiXóaMắt lá nhòe nhoẹt lệ
Từng giọt thánh thót rơi
Cây cột điện giữa trời rưng rức khóc
Thành phố u trầm chơi vơi…
Đọc đoạn thơ này thôi cũng đã thấy tình yêu mà tác giả dành cho người con gái ấy...thật là tuyệt
Bài thơ " Giọt mưa thu" rất hay
Cảm ơn tác giả
"Giọt mưa thu" thương quá, đọc nghe buồn nẫu ruột. Nhưng mà hay.
Trả lờiXóaNgười đi một nửa mùa thu rỗng
Trả lờiXóaMột nửa mùa thu chới với đông...
Thử đóng cửa, hành xác đau vào sẽ dễ chịu hơn bất cứ lời sẻ chia nào. Hí hì hi...
Gửi Phương Minh!
Trả lờiXóaCảm ơn bạn đã cảm nhận bài thơ và chia sẻ nỗi buồn "giọt mưa thu". Mong gặp lại.
Gửi Xuân Hương!
Trả lờiXóaCảm ơn bạn ghé thăm và cảm nhận. Trân trọng và mong được gặp lại.
Gửi Thê Yên!
Trả lờiXóa"Người đi một nửa mùa thu rỗng
Một nửa mùa thu chới với đông..."
Nghe Hàn Mặc Tử ghê. Cách của ngài hành xác để quên nỗi nhớ ấy lại càng nhớ hơn. Có lẽ, chỉ cà phê Nửa nhớ mới nguôi ngoai chăng?
Mình đang buồn lang thang lướt mạng tránh mưa lại gặp "Giọt mưa thu". Đọc xong buồn muốn khóc.
Trả lờiXóa"Em mang hết thu đi
Trả lờiXóabỏ lại đây toang hoác một khoảng trời
Mưa ào đến để trưa cũng hóa thành chiều tối"
Nghe đau quá. "Toang hoác một khoảng trời", hình ảnh kinh khiếp quá. Mới biết nỗi đau, niềm nhớ thật dữ dội. Chia sẻ cùng tác giả.
Biết có người buồn nên giọt thu đến chơi, không ngờ làm cho người buồn thêm. Tôi gửi một ít hoa vàng cho căn phòng bớt dài rộng nhá!
Trả lờiXóanhà thơ đúng là người ta bảo trời đày!
Trả lờiXóaSao đi đâu hết cả thế này?
Trả lờiXóaNgười ơi!
Căn phòng bỗng dưng dài rộng quá
Bao thứ thân quen chợt trở thành xa lạ
Ngoài hiên tầm tã mưa rơi
Trong lòng trống rỗng, chơi vơi…
Một cảm giác hụt hẫng khi xa nhau làm cho lời thơ cũng như nghẹn lại, như xa lạ, như chết cả một quầng trăng kỷ niệm. Thơ giàu cảm xúc, nhẹ nhàng da diết, đầy yêu thương và đầy tính nhạc
Đồng cảm và chia sẻ cùng gia đình HNM!!!
Trả lờiXóaEm đi rồi, trống rỗng cả thế gian
Trả lờiXóaMưa mấy giọt trời thành lạnh giá
Và ngấn buồn thời gian thành băng đá
Còn lòng anh xơ xác đến vô hồn
Em đi rồi rã rượi cả núi non
Gửi Nhung!
Trả lờiXóaCảm ơn bạn đã gửi nắng vàng sưởi ấm mùa thu, gọi thu về trở lại. Hy vọng mùa thu sẽ rực rỡ hơn sau lần thăm của bạn. HNM Mong luôn gặp lại bạn nha.
Gưi Phương Trà và Phương Thảo!
Trả lờiXóaCảm ơn hai bạn ghé thăm HNM và có những lời chia sẻ sâu sắc. Trân trọng.
Gửi 113!
Trả lờiXóaKhông phải giời đày đâu bạn ơi. ĐÓ là hạnh phúc đấy. Hạnh phúc vì được yêu và có ý nghĩa với cuộc đời này. Càm ơn bạn nhiều nha.
Gửi Hà Công Trường!
Trả lờiXóaCảm ơn bạn có nhận xét rất chuyên nghiệp. Mong bạn thường xuyên ghé thăm và chia sẻ cùng HNM.
Gửi An Duyên!
Trả lờiXóaCảm ơn thím chia sẻ,đồng cảm. Càn nhoớ Plei ku hơn.
Gửi anh VQK!
Trả lờiXóa"Em đi rồi, trống rỗng cả thế gian
Mưa mấy giọt trời thành lạnh giá
Và ngấn buồn thời gian thành băng đá
Còn lòng anh xơ xác đến vô hồn"
Anh lúc nào cũng chu đáo, ứng khẩu thành thơ. Trân trọng rất nhiều.