Thứ Sáu, 6 tháng 1, 2017

VẦN THƠ XUÂN

Đầu năm khởi động màn hình
Trang thơ Xuân vẫn trắng tinh đợi chờ
Thiêng liêng giây phút giao thừa
Vần nào gieo chữ cho thơ, vần nào?

Nhấp nhô ký tự thấp cao
Về đây bàn phím bên nhau thẳng hàng
Lặng yên, chờ đợi, mơ màng
Con trỏ nhấp nháy rộn ràng nhịp tim

Đường đời bảy nổi ba chìm
Em như tăm cá, bóng chim mịt mờ
Thôi đành vịn mấy câu thơ
Vần nào đây để enter khởi đầu?



Tình Xuân xin gửi cho nhau
Save trong bộ nhớ niềm đau chín chiều
Ơ kìa! Lại bật vần Yêu!
Tranh nhau con chữ hòa reo tưng bừng

Mặc đời cứ dửng dừng dưng
Vần Yêu rải chữ nên rừng cứ xanh
Cứ là em của riêng anh

Cứ trong mát, cứ ngọt lành… mà thơ…

ĐẾM TUỔI

Cuối năm đổ tuổi ra sàn
Giật mình sỏi đá ngổn ngang chất đầy
Ngày nào đếm tuổi trên tay
Mà giờ cả đống thế này rồi ư?

Tuổi nào xanh những phong thư?
Tuổi nào trắng những tương tư cuộc tình?
Tuổi nào đỏ bước chiến chinh?
Tuổi nào khắc khoải lung linh giấc người?

Tuổi nào mê mải rong chơi?
Tuổi nào hăm hở que cời đống than?
Tuổi nào lấm láp cơ hàn?
Tuổi nào thất thế cờ tàn ngác ngơ?

Tuổi nào lăn lóc bụi bờ?
Tuổi nào phiêu giấc mộng mơ tang bồng?
Tuổi nào đom đóm, đèn lồng?
Tuổi nào thất bại, thành công…Tuổi nào...?

Điểm danh, kê những chênh chao
Bao nhiêu tuổi? Lại xếp vào hồ lô!
Khoác vai sải bước giang hồ

Bạc đầu cưỡi ngọn sóng xô và cười…

VU VƠ NGÀY CUỐI NĂM

Tiền bạc thì chẳng thấy đâu
Cứ thêm tóc bạc trên đầu là sao?
Em thì tít tắp phương nao?
Hiện về đêm - giấc chiêm bao làm gì?

Thời gian lũ cuốn, ngựa phi
Văn thơ ngơ ngác vừa đi vừa cười
Hỏi đời còn mấy cuộc chơi?
Mà ta mỏi gối, hụt hơi thế này?

Ngày tàn nhẹ bỗng trên tay
Năm tàn xoay tít mù xoay chữ vần
Vẫn mơ lên đỉnh phù vân
Vẫn lang thang những bước chân hải hồ

Sợ gì sóng cả bão xô?
Sợ gì thơn thớt với bồ dao găm
Cần gì tính sổ cuối năm

Cứ yêu rút ruột đời tằm mà yêu…

Thứ Tư, 4 tháng 1, 2017

TỰ NHIÊN TẾT VỀ

     
          Hai mươi sáu Tết. Làng Cổ Cò tất bật hơn bao giờ hết. Không khí Tết tràn ngập khắp các ngõ xóm. Chợ đầu làng đông nghìn nghịt. Người ta chen nhau đi sắm Tết. Dãy hàng quán của xóm trung tâm làng chen chúc kẻ bán người mua. Trên giời, dưới là hàng hóa. Sao mà nhiều hàng thế? Đủ các loại. Chả bù cho những năm thời bao cấp, bây giờ cái gì cũng có. Vậy mà người ta khuân tới tấp. Tết no Tết ấm mà. Tha hồ mà sắm sửa. Nhiều cửa hiệu đã vãn hàng.
          Nằm giữa dãy phố xóm ấy là cửa hàng phân bón của ông Chõe. Không khí cửa hàng nhà Chõe trầm lắng không xi xao như các cửa hàng bên cạnh. Đầu tháng tấp nập bao nhiêu thì bây giờ nó lại buồn tẻ bấy nhiêu. Thi thoảng mới có người đến mua bao phân hoặc thanh toán công nợ. Thì ai còn mua phân bón vào những ngày này nữa? Người ta đi sắm Tết chứ mấy ai đi mua phân? Bà Chõe ngồi ngáp vặt, mặt buồn thiu.

Chủ Nhật, 1 tháng 1, 2017

NĂM MỚI TỚI RỒI! ANH YÊU EM!

Mùng một năm Tây đã đến thật rồi
Bần thần trước màn hình chẳng biết gì khai máy?
Ngoảnh lại phía sau những điều trông thấy
Nay đã ngủ yên thành kỷ niệm đời người

Sớm đầu năm kỳ lạ quá mưa rơi
Lộc về ư? Xua tan giá rét
Vô tuyến, đài loa cùng ca vang Tết Tết!
“Phây” rợp thiệp mừng rộn ràng quá… yêu nhau

Nam, bắc, tây, đông khắp cả địa cầu
Thế giới ảo tưng bừng lời chúc tụng
Pháo nổ, hoa tươi, quà, thơ… dậy sóng
Tin nhắn chen nhau chật cứng đường truyền

Nhấp nháy liên hồi con chỏ cũng không yên
Phím chữ xếp hàng háo hức chờ lệnh mới
Em hiện về, lòng vui phơi phới
Màn hình trắng tinh bỗng đỏ rực vần Yêu

Ký tự nối nhau, bàn phím lách cách reo
Chữ gọi chữ bài thơ tình khai máy
Muốn hét to lên cho toàn cầu nghe thấy
Năm mới tới rồi! Anh yêu em!


                  Khai bút sớm mai mùng 01-01-2017