Thứ Sáu, 15 tháng 12, 2017

CỰU CHIẾN BINH CHÍ ĐÁM DU CA

Đoàn ta Chí Đám anh hùng
70 năm đã lẫy lừng sông Lô
Xứng danh bộ đội Cụ Hồ
Chỉnh tề đội ngũ ta "vồ" phương Nam
Cụ Cường cao tuổi nhất đoàn
Lễ phục trắng toát các nàng ngẩn ngơ
Bác Hùng, bác Nghĩa như mơ
Thăm chiến trường cũ, bồ xưa gặp rồi
Trung tá Ngọc rất "nổi sôi"
MC Nhật Lệ đứng ngồi ko yên
Bác sĩ Tú rất là hiền
Đọc thơ súng pháo ngả nghiêng mà cười
Mấy cặp vợ chồng... Giời ơi!
Đi cùng mà chẳng cho tôi ngủ cùng?
Trần Nam thượng tá oai hùng
Thay mặt cả tỉnh chém bung đội Lào
Chủ tịch Cảnh quên mũ, sao
Vì lo sắp xếp đồng bào chuyến đi
Quân khu Ngọc Chúc tinh vi
Vừa đông vừa lại ôm đi nhiều tiền
Chiến binh Khải chúa tưởng hiền
Cướp mích đội bạn nhảy lên hát chèo
Nhìn qua tưởng chúng mình nghèo
Thế mà chen chúc chờ trèo mát xa
Làm cho các chị các bà
Ấm a ấm ức rõ là bỏ quên
Đứng lên ngồi xuống không yên
Lại đem đốt tiền vào chỗ ấy a?
Hôm này về chết với bà!
Khôn nhà dại chợ sao mà thậm ngu?
Bác tài trai đẹp vi vu
Xe bốn tỉ rưỡi cứ vù vù bay
Bình Minh, Hoàn hảo mê say
Quân khu Chí Đám chuyến này oách không?

TIẾC BIỂN


Tối qua đoàn đến Cửa Lò
Ngủ xong một phát sớm mò về luôn
Đêm nghe sóng biển dập dồn
Chị em hứng khởi mở cửa ra xem
Cụ Cường tai mắt nhập nhèm
Vội "hoi" ông Nghĩa "x...ờ...em" chỗ nào?
Gặp ngay Khải chúa ào ào:
"Tưởng gì? Biển đếch bằng ao nhà mình!
Cửa Lò ngỡ tưởng đẹp xinh
Đếch bằng cửa mình. Thôi! Liệu về mau!".
Ông Hùng tức quá nổi "cau"
Tao chưa sờ được về sao mà về?
Giường bên ông Sảo ngủ mê
Ôm em áo đỏ phê phê giấc nồng
Tiếc ơi là tiếc cái mông
Mênh "cua" biển
lại về không cả đoàn!
Đoàng!

MÃI LÀ YÊU THƯƠNG

Cùng nhau thăm lại chiến trường
Bao nhiêu kỷ niệm yêu thương hiện về
Đường dài mưa rét tái tê
Đồng đội ơi ở đâu về cùng tôi?
Còn đây những núi cùng đồi
Những khe cùng suối bồi hồi tâm can
Nhớ xưa sốt rét trên ngàn
Mưa bom, bão đạn na pan khét rừng
Nghĩa trang đường 9 rưng rưng
Trời ơi! Đồng đội đã từng có nhau
Bây giờ mày nằm ở đâu?
Nghĩa trang thành cổ chỉ màu cỏ xanh!
Về đây hàng ngũ điểm danh
Khói bom đã tạnh, chiến tranh hết rồi
Về đi thôi! Về đi thôi!
Gọi nhau! Sao chỉ bồi hồi khói hương?
Một thời Quảng Trị đau thương
Thấm bao nước mắt, máu xương đất này
Hôm nay trở lại cầm tay
Ôm nhau tóc bạc, cay cay mắt cười
Mặc mưa gió rét mù trời
Cỏ cây sông núi bời bời cứ xanh
"Đời ta gương vỡ lại lành"
Chiến trường xưa đã trở thành tráng ca
Hát mãi khúc quân hành ca
Phú Thọ - Quảng Trị mãi là yêu thương...