Thứ Sáu, 23 tháng 3, 2012

ĐÊM BÉC-MÚT

                       


Đêm đen ngòm, đặc quánh bủa vây tôi
Tam giác quỷ dìm tôi vào Béc-mút
Thời gian, không gian cũng xoáy chìm hun hút
May, lời Thương vừa kịp gửi đi rồi!



CHUYỆN CỦA NHỮNG VIÊN GẠCH

  

                   Viên gạch trên nóc và viên gạch dưới chân tường
Dốc bầu tâm sự vào một sớm tinh sương
Những điều rất thật
Cùng sinh ra từ đất
Sao viên ở trên cao, viên lại ở dưới thấp
Viên chễm chệ lưng trời, 
viên khác lại bị chân tường đè nén
Viên trên nóc ngất ngưỡng hãnh diện
Nhìn mây bay

Nào có hay
Tưởng hóa gió hóa mây mà lên cao cao mãi
Ai ngờ càng cao lại càng xa
Không bè bạn cây cối, chim ca,
Không được nghe lời thì thầm của đất
Cô đơn, lạnh ngắt
Vẫn chỉ là kiếp gạch mà thôi

Viên gạch dưới chân tường thầm lặng cả đời
Vui với sỏi, đá, ngày ngày chơi với cỏ
Hãnh diện móng nền cho bao cao ốc, lâu đài vươn trong gió
Đất mẹ ngàn đời
Dẫu có vôi ve trăm màu thì lòng gạch xây tường vẫn đỏ
Viên này đỡ viên nọ cao lên
                   Xin chớ quên
                   Đỉnh tháp, đền đài đều xây trên những viên gạch móng