Thứ Năm, 21 tháng 8, 2014

THƠ CỦ KHOAI HÀ

 Hình ảnh: Đói lòng LỤC BÁT tìm thơ
Con chữ ngái ngủ u ơ gọi bà
Chỏng chơ một củ khoai hà
Không bóc vỏ
Cắn
Thế là THẤT NGÔN!


Đói lòng LỤC BÁT tìm thơ
Con chữ ngái ngủ u ơ gọi bà
Chỏng chơ một củ khoai hà
Không bóc vỏ
Cắn
Thế là THẤT NGÔN!

Chủ Nhật, 17 tháng 8, 2014

VẪN BIẾT THỂ NÀO RỒI CŨNG MÙA THU

alt



Vẫn biết thể nào rồi cũng mùa thu
Sao vẫn sững sờ khi sớm nay thấy làn sương giăng mắc
Choàng chiếc khăn voan cho dãy núi xanh trước mặt
Và cái nắng mọi ngày giờ vàng thế người ơi!

Vẫn biết thể nào rồi cũng thu thôi
Thế mà nghe tiếng chim gù cũng giật mình thon thót
Hạ bỏ đi rồi để lại bờ sông bến Gót
Ai gọi ta? Ai gõ cửa thế này?

Vẫn biết thể nào rồi cũng heo may
Sao chớm thu vẫn thấy sởn da gà thế nhỉ?
Cô Tấm ở đâu? Chỉ thấy toàn vỏ thị
Vấn vít nồng nàn thơm đến thế này ư?

Vẫn biết thể nào rồi cũng trung thu
Sao vẫn cứ ngẩn ngơ với trăng rằm tháng tám?
Rước đèn với trẻ con cứ ngỡ mình trẻ lắm
Chúng chạy đi rồi, thập thững một mình thôi!

Những sững sờ, những thon thót, chơi vơi…
Những man mác, ngẩn ngơ là mùa thu rồi đấy
Vẫn biết thế sao vẫn buồn đến vậy?
Vẫn bồi hồi da diết thế thu ơi!

                                 Đầu thu 2014

RẰNG HAY THÌ THẬT LÀ HAY, NHƯNG…

RẰNG HAY THÌ THẬT LÀ HAY, NHƯNG
Lời bình truyện ngắn "Mái tóc đẫm sương" của Đỗ Xuân Thu (VNQĐ số 791)
16/08/2014

                                                        TRẦN HOÀNG THIÊN PHÚC

Không gian nghệ thuật Mái tóc đẫm sương là một quán thịt chó, nhưng truyện ngắn này không một mảy may vẩn lên trong người đọc cảm giác về cái ô trọc, cái ê hề bát nháo, cái phàm tục, ngược lại, gần như tất cả đều toát lên cái tinh sạch, thánh thiện, cái thảo thơm, nhân ái. Một cốt truyện được xây dựng giàu kịch tính, hấp dẫn, nhưng hơi đáng tiếc là người đọc gặp trong đó một sự việc, chi tiết ít sức thuyết phục.
Một quán thịt chó ven đô đang thời kì thịnh, quá tải vì đông khách. Phần vì ông chủ khôn khéo luôn xem khách hàng là thượng đế, lúc nào cũng tíu tít đón mời, bắt chuyện. Phần vì quán có món chả chó ngon  ít nơi sánh bằng. Và phần vì, đặc biệt là, quán có cô gái giúp việc rất đặc biệt.
Cô gái này tên Nga, sinh viên đại học năm hai. Trường cô ở trong thành phố. Cô muốn tranh thủ ngày nghỉ, giờ nghỉ đi làm để kiếm thêm tiền đóng học. Dưới quê, nhà cô cũng có quán thịt chó, nên cô đã quen việc thạo nghề chế biến món chả. Cô lành hiền. Xinh xắn, trắng trẻo. Dáng vẻ thanh mảnh. Đôi má bầu bĩnh. Khuôn mặt trái xoan trắng hồng thơ ngây thánh thiện. Cái cổ trắng ngần. Bầu vú căng mẩy. Nga tháo vát, chăm chỉ, vui tươi, nên từ ngày cô đến, bộ mặt và không khí quán thay đổi trông thấy. Quán trở nên sạch sẽ tinh tươm. Mặt bàn bóng loáng, mặt ghế không một vết bụi. Nước hàng bao giờ cũng sôi sùng sục. Bát đũa, chén, muôi luôn được đặt trong một cái cóng đựng nước sôi, cái nào cái đó trắng tinh, cầm lên bốc hơi, nóng hôi hổi. “Hai tay Nga thoăn thoắt xoay trở từng xiên chả. Đây là công đoạn đẹp nhất hút hồn các thực khách. Cả mắt, mũi, tai đều được thưởng thức không khí nướng chả chó. Than hồng, chả xám, mỡ xèo xèo, khói nghi ngút, hương ngào ngạt thơm điếc mũi, và khuôn mặt cô gái cũng đỏ lựng thế kia bảo sao mà không khoái, không mê được cơ chứ?”. Nga ăn mặc giản dị, tuy thế, cái đẹp của cô vẫn cứ rờ rỡ, nồng nã hiện ra, nhất là lúc cô nướng chả. Cả một không gian quán xá ngào ngạt mùi chả chó, riềng mẻ, mắm tôm quấn quyện cùng mùi hương con gái.

SAU SINH NHẬT

Hình ảnh: Hôm qua sinh nhật Xuân Thu Cũng là thành lập Tiểu khu Chăn bò Sáng nay face mới báo cho Đêm qua ai nhắc em ho trăm lần Bây giờ em xin xắn quần Mừng anh sinh nhật đôi vần thơ vui: Xuân Thu như củ sắn lùi Chị em say đắm, ngậm ngùi vì anh Sự nghiệp coi như đã thành Công danh anh nổi tam bành muôn nơi Chúc anh vui khỏe suốt đời Đêm ngày anh nhả muôn lời thơ ca...
1
Bỗng dưng sinh nhật hôm qua
Sáng nay dậy sớm thấy già hẳn lên
Niềm vui vừa mới tới bên
Nỗi buồn chưa kịp đặt tên đã về

2
Bật tung cửa sớm mai dang tay chào tuổi mới
Nửa muốn lão làng, nửa lại muốn đôi mươi
Quẩy gánh càn khôn, ngẩng cao đầu bước tới
Em và Thơ đi cuối Đất cùng Trời