Thứ Năm, 9 tháng 8, 2012

VÀO CÕI TÂM LINH NHA TRANG

      Sáng nay, mình làm chuyến khám phá Nha Trang vào cõi tâm linh, thăm nhà thờ, chùa Long Sơn. Hôm nọ đã thăm thác bà PONAGAR rồi nay thêm 2 tôn giáo nữa. Xin post một số hình ảnh mời bà con cùng xem nha.

                                                             Chùa Long Sơn

           Dưới chân tượng Phật. Tại đây có thể nhìn toàn cảnh thành phố Nha Trang.

Nhà thờ giữa trung tâm thành phố.

Chúa ơi!

Dưới chân tượng Chúa

Trước cửa Chúa

Tượng đài chiến thắng 2-4-1975

Xin cảm ơn bà con đã xem và vui cùng nhà em.





VỀ NHA TRANG

          Đầu tháng 8-2012, mình được đi dự trại sáng tác văn học nghệ thuật tại nhà sáng tác Nha Trang do Bộ VHTT và Du lịch tài trợ, Hội Liên hiệp VHNT Phú Thọ tổ chức. Sau đây là một số hình ảnh mình ghi được khoe với bà con trong làng blogspot.com nhé.


                                                          Chuẩn bị sang Vinpearl

                                                             Tới Vinpearl rồi

                                                 Trước cổng tháp bà PONAGAR

                   
                                                     Lắng nghe hồn xưa

                                         Các cô gái Chăm múa phục vụ du khách

                                       Thăm nhà thơ Giang Nam (người ngồi giữa)

                              Vưỡn còn nhiều ảnh nữa nhưng hẹn kỳ sau giới thiệu tiếp nhé.

                    


Thứ Hai, 6 tháng 8, 2012

ĐA TÌNH CUỐC GỌI BỜ TRE


 
ĐA TÌNH CUỐC GỌI BỜ TRE
(Đọc “Bờ tre cuốc gọi” của Xuân Thu)
         
                                                                                 Trần Nhã My

 Thác Phú Cường nơi khởi nguồn của bìa thơ hoa Nhã My trong tập thơ Bờ tre cuốc gọi. Ảnh: Nguyễn Tú

Đọc hết 57 bài thơ trong tập thơ Bờ tre cuốc gọi của tác giả Xuân Thu (NXB Hội nhà văn-2012) tôi mới hiểu vì sao tác giả chọn cái tên khắc khoải, đau đáu niềm thương ấy cho tập thơ thứ 6 của mình. Tiếng cuốc kêu phía bờ tre kia là tiếng cuốc gọi bạn, tiếng cuốc gọi người yêu, gọi những cuộc tình đã xa và gọi cả những nỗi niềm của tác giả đang oằn vật trong nỗi nhớ chia lìa.
Tình bạn, tình yêu trong trắng của tuổi xanh, tuổi hoa niên thời cắp sách mới đẹp làm sao! Nó ăn sâu trong tâm trí, theo ta suốt cuộc đời, không thể nào quên. Lâu lâu lại nhói lên khi nhìn thấy chùm phượng vĩ “Em ngước nhìn tôi run run chùm phượng vĩ/ Tôi ngây người dại tê trong ý nghĩ” (Tiếng gọi “Anh” đầu đời) hoặc nghe thấy tiếng ve là lòng như sững lại, nghẹn đắng“Rủ nhau trốn học bói hoa/ Sân trường ngày ấy như là cõi thiêng” (Bói hoa), “Sững sờ ve nghẹn tiếng rơi/ Bói hoa ngày ấy tả tơi nát nhàu”. Cánh bằng lăng tím thẫm kia cũng là chứng nhân cho tình yêu đầu không thể phôi pha. Sao mà Tím thế bằng lăng ơi! “Phút yêu đầu còn trinh nguyên mãi mãi/ Áo trắng sân trường mực tím nhuộm màu hoa” (Tím thế bằng lăng ơi!) “Chỉ bằng lăng vẫn nồng nàn da diết/ Hẹn hè về tím biếc khôn nguôi…”. Người giờ nơi đâu để tôi một mình khản giọng tiếng cuốc kêu thế này? ““Cuốc cuốc”… khản giọng tàn hơi/ Người ơi! Nghe thấy một lời thì thưa?” (Bờ tre cuốc gọi), “Cơn cớ gì mà gọi mãi tên nhau” (Có nhưng nỗi buồn). Gọi mãi, gọi mãi tên nhau thế này cuốc ơi…  “Không em ướt ở phía này/ Không em lạnh ngắt những ngày cuối năm” (Mưa cuối năm).