Thứ Ba, 4 tháng 11, 2014

VỢ TÔI BẢO THẾ



 

Người ta "nhà" nọ, "nhà" kia
Chồng em - một gã nhà quê khù khờ
Cả đời chẳng biết làm thơ
Chỉ say tục ngữ, nương nhờ ca dao

Khi buồn đàn sáo nghêu ngao
Lúc vui "quốc lủi" thao thao một mình
Chốn đông người chỉ lặng thinh
Gặp nơi hoạn nạn nhiệt tình xông pha

Mấy đời toàn quét lá đa
Không "tem, nhãn, mác" để mà xưng danh
Chồng em - con cái nhà lành
Không quen chạy chọt, chẳng rành luồn leo

Nhọc công "mèo vẫn hoàn mèo"
Vẫn ca vọng cổ, vẫn chèo lới lơ
Chẳng là nghệ sĩ, nhà thơ
Mà em yêu đến thẫn thờ chồng ơi!