Thứ Năm, 2 tháng 2, 2012

CHỮ TRONG TẬP THƠ KHÚC ĐỒNG DAO CỦA XUÂN THU

 
(Đọc tập thơ Khúc đồng dao - Nxb Hội Nhà văn 2008 của Đỗ Xuân Thu)

         Trần Thanh Nhã

Trên tay tôi là tập thơ tình Khúc đồng dao của tác giả Đỗ Xuân Thu, hội viên Hội Liên hiệp VHNT Phú Thọ. Theo giới thiệu của bè bạn thì đây là tập thơ đã đạt giải B (không có giải A) giải thưởng hàng năm (2009) của Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam và giải thưởng văn học nghệ thuật Hùng Vương - phần thưởng cao quý nhất của UBND tỉnh Phú Thọ trao cho văn nghệ sỹ có tác phẩm xuất sắc (mỗi tác giả chỉ được trao một lần) cùng nhiều dư âm khác nữa về tập thơ. Sách còn khá mới (dù Nhà xuất bản Hội nhà văn in năm 2008) với cái bìa trắng tinh khôi có bông hoa hồng bạch. Nghe tiếng tập thơ từ lâu nhưng đến giờ tôi mới có để ngắm nghía quyển sách và đọc nó. Ngay từ bài đầu tiên “Lục bát cầu may” đã cuốn hút tôi bởi giọng điệu thơ rất gần gũi nhưng rất ám ảnh. Và tôi đã đọc liền một mạch hết các bài thơ trong tập. Đọc đi rồi đọc lại, tôi đã dùng bút highlight gạch chân đánh dấu các từ láy. Quả là mật độ từ láy trong Khúc đồng dao rất đậm đặc: 51 bài có từ láy (trong tổng số 52 bài cả tập), với hơn 200 từ láy cả thảy. Khúc đồng dao lung linh, nhấp nháy bởi các từ láy trong thơ là vì tác giả rất yêu đồng dao, yêu chữ chăng?

Thứ Ba, 31 tháng 1, 2012

THỪA


“Giao thừa” đầu tiên của năm
Ta úp mặt vào Ipad
Màn hình trơ trơ trắng toát
Xung quanh đen ngòm bóng đêm

Dặn lòng thôi cố ngủ yên
Mà sao lệ tràn trên má?
Rơi xuống màn hình trắng xoá
Phìm từ con chữ lung tung

Trời ơi sao đêm mông lung?
Điện thoại chỏng chơ cục sắt
Rét gì như cứa như cắt?
Ta ngồi mọ mại cuồng điên

Dặn lòng thôi cố ngủ yên
Mấy giờ nữa thôi sẽ sáng
Mà sao cứ mê, cứ sảng?
Gọi hoài tên nhau, tên nhau...

Nào ai có đánh ta đâu?
Mà sao con tim nhói buốt?
Chắp tay “giao thừa” chỉ một
Chỉ một mình ta - ta thừa...
 
         0h 09' mùng 9 tháng giêng Nhâm Thìn

Thứ Hai, 30 tháng 1, 2012

CHỢ VIỀNG


Em ơi mùng bảy tháng giêng
Cùng anh đi hội chợ Viềng xuân nay
Mình đi bán rủi mua may
Cả năm có một phiên này chợ đêm

Người xe tấp nập như nêm
Mắt say ánh mắt, cười chen nụ cười
Ríu ran mặc cả chào mời
Đắt rẻ không tính, lãi lời chẳng ham

Chỉ mong năm mới xênh xang
Bao nhiêu rủi cũ tiêu tan, may về
Vạn người đến một chợ quê
Giữa đêm mua bán hả hê thỏa lòng

Chợ Viềng không đến thì mong
Đến rồi lòng lại phải lòng, lạ chưa?
Mưa xuân nhè nhẹ buông tơ
Nào em hứng lấy câu thơ - lộc trời