Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2011

VIẾT LÚC ANH TẮT YAHOO CHAT


Anh chỉ tắt yahoo thôi mà lòng em đau nhói
Có phải anh xa đâu mà em muốn khóc
Mai lại gặp nhau
Yahoo cười
Sao cứ trăn trở
Anh đang ở ngay đây
Có đâu xa mà buồn đến vậy
Điện thoại đây
A lô bất cứ lúc nào
Nhắn tin anh trả lời ngay
Laptop đây
Mở ra là có cả một ngôi nhà blog
Thật sang trọng với hình ảnh, phim, nhạc, lung linh sắc màu
Thật lộng lẫy những hoa văn tình cảm từ các comments của bè bạn
Thật giàu có với của cải do chúng mình tạo ra là những bài thơ
Sao cứ trăn trở
Mai lại gặp nhau
Yahoo lại cười.

Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2011

HUYỀN THOẠI HOA NHÃ MY (Phần cuối)


           Mãi đến một đêm rằm nọ, dân làng lại nghe thấy một tiếng nổ lớn giữa đêm trăng thanh vắng ở ngoài thác. Sáng sau, mọi người thấy dưới chân thác không phải là đất cát như trước nữa mà lổn nhổn những đá là đá. Đá đủ loại hình thù, đủ mọi kích cỡ. Ngay mô đất chỗ hoàng tử hay ngồi giờ đã là một phiến đá to tướng có thể ngả lưng mà ngủ. Những viên đá hiền ngoan nằm la liệt dưới chân thác. Người ta bảo đó là chàng gối đầu lên chân nàng mà ngủ sau bao ngày chinh chiến binh đao, xung quanh là hoa rừng ngát hương, và kia nữa là thác nước - suối tóc của nàng. 
            

Thứ Năm, 21 tháng 7, 2011

HUYỀN THOẠI HOA NHÃ MY (Phần 2)


Một nhánh hoa nhã my (ảnh nhà báo Giang Sơn)


        Đang lúc gay cấn như vậy, một hôm, có một đoàn ngựa chiến phi đến làng. Dẫn đầu là một chàng trai tuấn tú, khôi ngô. Vó ngựa tung bụi mù mịt cao nguyên. Mọi người ngỡ ngàng trước sự xuất hiện của họ. Hỏi ra mới biết đó là đoàn chiến binh của nhà vua do một hoàng tử dẫn đầu vào để dẹp lũ yêu quái nọ. Cả làng thở phào mừng rỡ. Vị cứu tinh của ta đây rồi! Lũ làng ơi! Sống rồi! Giàng ơi! Sống rồi! Mọi người ai nấy đều reo lên hoan hỉ.
          Trai làng dùng dáo mác, gậy gộc, nỏ tên kéo cùng đoàn quân cưỡi voi tiến vào rừng xanh. Quân reo dậy đất. Bụi cuốn mù trời. Sáng rằm năm đó, trong khi chúa tể rừng xanh đang hí hửng chờ tối để nhận lễ vật là cô gái thì đùng đùng ngoài cửa hang là voi gầm, ngựa hí, là người reo, mõ kêu… Quái vật ba đầu sáu tay nghênh ngang bước ra cửa hang. Lúc này, hoàng tử hùng dũng tiến lên phía trước giáp mặt nó. Hai bên lao vào trận đấu. Tiếng hò reo vang trời. Cây cối ngả nghiêng gió cuốn.

Thứ Tư, 20 tháng 7, 2011

MÀU TÍM NHÃ MY

                                                                  NGUYỄN NHƯ BÁ

                                            Tặng Xuân Thu

                           cuối cùng rồi cũng chia xa
                           loài hoa màu tím la đà mờ sương
                           nhã my tím đến vấn vương
                           đến phong thủy gió đến hương nhụy chiều
  
                           vắng em mưa gió liêu xiêu
                           gần kề sao chẳng dệt chiều mơ xanh
                           bây giờ như thể mong manh
                           chút tình đóng kín thời gian diệu vời

                           tri âm về phía chân trời
                           hợp tan ly rượu giọt đời tràn lăn
                           bao giờ tròn phía vành trăng
                           em và phố núi và anh bồi hồi.

                                                                 Pleiku 7/2011
                                                                    N.N.B

Thứ Ba, 19 tháng 7, 2011

HUYỀN THOẠI HOA NHÃ MY (Phần 1)



          Trằn trọc mãi tôi không tài nào ngủ được. Trở mình hết bên nọ lại bên kia mà đôi mắt tôi vẫn cứ chong chong. Ánh trăng luồn qua khe cửa chiếu vào chỗ tôi nằm khiến tôi càng nôn nao bứt dứt. Giữa mùa mưa cao nguyên sao lại có đêm trăng đẹp đến thế? Nhìn qua cửa sổ, trăng mười sáu vằng vặc giữa trời. Ánh trăng như dát vàng dát bạc xuống khắp rừng cao su, nhễ nhại trên tán lá cây kơ nia đầu hồi nhà Tuấn, chảy vào tận đây, chỗ tôi nằm. Bao tháng ngày quen với ánh điện phố phường, đêm nay bỗng dưng òa ra một đêm trăng như thế bảo sao tôi ngủ được? Hơn nữa, câu chuyện ban sáng, loài hoa lạ tôi gặp ban sáng lúc ở thác Phú Cường lại cứ ám ảnh tôi, nhiều lúc khiến tôi sởn da gà. Không thể chịu được nữa, tôi lay Tuấn:

Thứ Hai, 18 tháng 7, 2011

"ĐI VỀ PHÍA KHÔNG NHAU" - NỖI ÁM ẢNH TỪ MỘT MỐI TÌNH

(Cảm nhận khi đọc bài thơ "Đi về phía không nhau" 
của Thanh Nhã)
                                           
NGUYỄN THẾ YÊN

           
Được Xuân Thu thông báo lập blog mới tôi hơi ngạc nhiên. Blog cũ đang vui như thế, đông khách như thế, hơn 60 ngàn lượt khách truy cập sao bỗng nhiên lại làm “nhà mới” thế này? Tôi tò mò, lần theo đường dẫn vào “nhà mới” của anh. Ngôi nhà có tên đẹp lạ: Hoa Nhã My. Giao diện đẹp, nhìn rất bắt mắt. Tuy còn sơ sài (vì mới có hơn chục tác phẩm post lên) nhưng hứa hẹn nhiều không gian cho tương lai đầy hương sắc, vui và bất ngờ. Nhiều bài thơ, bài viết mới của anh và bầu bạn của anh rất phong phú, đa dạng và rung động. Ngoài một số tác phẩm của anh ra, thấy có các tác phẩm của bè bạn như Thanh Nhã, Nguyễn Minh Tuấn, Trần Trọng Thắng… Chắc những bạn học của anh lớp bồi dưỡng viết văn Nguyễn Du khóa V tại Plei ku mà anh mới dự về.
Trong số các tác phẩm đó, có một bài làm tôi cứ ám ảnh không biết đến bao giờ, đó là bài thơ “ĐI VỀ PHÍA KHÔNG NHAU” của Thanh Nhã.