Thứ Ba, 19 tháng 7, 2011

HUYỀN THOẠI HOA NHÃ MY (Phần 1)



          Trằn trọc mãi tôi không tài nào ngủ được. Trở mình hết bên nọ lại bên kia mà đôi mắt tôi vẫn cứ chong chong. Ánh trăng luồn qua khe cửa chiếu vào chỗ tôi nằm khiến tôi càng nôn nao bứt dứt. Giữa mùa mưa cao nguyên sao lại có đêm trăng đẹp đến thế? Nhìn qua cửa sổ, trăng mười sáu vằng vặc giữa trời. Ánh trăng như dát vàng dát bạc xuống khắp rừng cao su, nhễ nhại trên tán lá cây kơ nia đầu hồi nhà Tuấn, chảy vào tận đây, chỗ tôi nằm. Bao tháng ngày quen với ánh điện phố phường, đêm nay bỗng dưng òa ra một đêm trăng như thế bảo sao tôi ngủ được? Hơn nữa, câu chuyện ban sáng, loài hoa lạ tôi gặp ban sáng lúc ở thác Phú Cường lại cứ ám ảnh tôi, nhiều lúc khiến tôi sởn da gà. Không thể chịu được nữa, tôi lay Tuấn:

          - Này, dậy với tớ đi!
          - Dậy làm gì? Anh không ngủ được à?
          Tuấn dụi mắt. Tôi khẽ khàng thở dài:
          - Không. Lạ lắm. Cứ chợp mắt là hình như có người lay gọi dậy.
          - Anh mê ngủ thế nào chứ? Chắc tại hôm nay đi thác mệt quá mà. Thôi, nằm lại đi, đếm từ một đến một trăm khắc ngủ được.
          Tuấn nhẹ nhàng khuyên tôi.
          - Đếm rồi. Hơn một ngàn rồi mà vẫn không ngủ được.
          Tôi chỉ ra ngoài:
          - Chú nhìn xem, trăng đẹp thế kia cơ mà. Cứ lơ mơ là tớ lại thấy có một cô gái như tiên sa, bước ra từ rừng cao su, cầm một nhánh hoa nhã my chạy đến ôm tớ. Cô ấy khóc. Thật đấy. Chú bảo thế tớ làm sao mà ngủ được?
          - Anh khéo tưởng tượng quá. Làm sao có chuyện ấy được.
          - Thật mà - Tôi khẳng định - Này, cái chuyện hoa nhã my chú kể ban sáng có thật không mà ám ảnh tớ mãi thế?
          - Thì em cũng nghe đồng bào ở đây truyền kể lại thế, em kể lại cho anh, thế thôi. Chẳng tin, mai hai anh em mình trở lại Phú Cường, vào thôn gặp già làng khắc rõ.
          - Thôi. Không mai nữa. Dậy đi với tớ, tìm gặp ông ấy luôn.
          Tôi nhỏm người dậy sốt sắng. Tuấn giương mắt, tỉnh ngủ nhìn tôi ngạc nhiên:
          - Đi giữa đêm khuya này?
          Tôi gật đầu:
          - Chú xem, trăng thế kia mà ngủ được sao? Dậy! Đi với tớ! Giữa đêm khuya tĩnh lặng, bát ngát trăng, giữa rì rầm tiếng thác mà nghe kể chuyện huyền thoại về một loài hoa thì còn gì bằng.
          Chẳng ngờ tôi kích đúng cái máu lãng mạn trong con người Tuấn khiến cậu ta tỉnh như sáo. Tuấn dậy, khẽ khàng khép cửa cùng tôi vào làng.
Cái anh chàng này là thế, máu phiêu du ngấm từ bé. Chả vậy mà đang công nhân quốc phòng, công việc đang ổn định ngoài bắc, bỗng dưng có mươi phút bỏ lại tất cả để vô đây. Từ trai bắc, nói giọng bắc, hơn chục năm qua, Tuấn đã trở thành người cao nguyên thứ thiệt, nói giọng nam khiến người thân cũng ngỡ ngàng. Từ công nhân cao su, Tuấn học bổ túc làm giáo viên cắm bản. Yêu thích văn chương, ham tìm hiểu khám phá, Tuấn đã  sưu tầm được nhiều câu chuyện dân gian ở đây, ghi chép nó lại và sáng tác được một số tản văn, bài thơ tâm đắc. Mấy ngày rong ruổi cùng Tuấn tôi mới thấy mảnh đất này đủ lý do để anh dừng chân. Chỉ nguyên cái đêm trăng hoang sơ nguyên thủy này đã làm tôi mê mẩn rồi huống gì Tuấn, cái máu nghệ sỹ ấy, cả tháng, cả năm hưởng khí trời, lộc đất, gió cao nguyên như thế dễ nào mà hắn bỏ đi được.
          Hai chúng tôi đi bộ dưới ánh trăng. Đêm cao nguyên mát rượi. Gió lồng lộng phóng túng. Trời cao vằng vặc trăng. Sau khi tôi trình bày mong muốn của mình, quả đúng như tôi nhận định, già làng đồng ý liền. Ba chúng tôi đi bộ tiếp ra thác Phú Cường.
          Từ xa đã nghe tiếng thác đổ. Lúc đầu là rì rầm, thủ thỉ, càng đến gần tiếng thác càng sục sôi, gầm réo. Ánh trăng chiếu vào ngọn thác trông như một bờm con ngựa bạch không lồ đang tung vó trên cao nguyên. Già làng kéo hai chúng tôi ngồi xuống trên một mỏm đất cao. Từ đây, chúng tôi vừa nhìn rõ ngọn thác, tiếng thác vừa đủ làm nền cho câu chuyện mà ông sắp kể.

          Ngày xửa ngày xưa, nơi đây hoang sơ lắm. Rừng rú rậm rịt. Hổ beo, chim muông đầy đàn. Cây cối tốt tươi. Trăm hoa đua nở. Chim véo von hót. Buôn làng ít người lắm. Chủ yếu sống bằng săn bắt, hái lượm. Cuộc sống tưởng thanh bình, ấy vậy mà một năm nọ, xuất hiện một loài thú dữ thường xuyên về quậy phá thôn làng. Những con vật kỳ quái khiến voi, hổ cũng phải kiêng nể. Con đầu đàn xưng là chúa tể rừng xanh. Không chỉ tàn phá hoa màu, cướp bóc của cải, nó còn bắt dân làng hàng tháng phải cống nộp cho nó một cô gái đẹp.  Đến nỗi, một năm nọ, làng không còn cô gái nào nữa. Thì mỗi tháng cứ nộp một cô như thế làm sao mà đủ cho nó được.
          Không biết trời xui đất khiến thế nào, hôm đó có một cô gái từ Phía Nam lạc về đây. Nàng đẹp lắm. Suối tóc nàng như mây. Da nàng trắng như nước. Đôi mắt nàng ngơ ngác giữa rừng xanh. Dân trong làng thấy cô cũng sững sờ. Con cái nhà ai, đi đâu mà lạc đến nơi khỉ ho cò gáy này? Già làng hỏi, nàng chỉ cười. Nụ cười của nàng làm bừng lên tiếng chim rừng. Chúng đua nhau hót râm ran. Lũ công, phượng xòe đuôi, nhún nhẩy múa. Suối róc rách hòa ca. Nắng lung linh qua kẽ lá. Hoa rừng đua nhau tỏa hương thơm ngát. Lũ trai làng tròn mắt ngạc nhiên ngắm nàng. Các cụ già cũng ngỡ ngàng trước sự xuất hiện của nàng.
          Đúng lúc đang cảnh thần tiên ấy thì tin sét đánh đến. Chúa tể rừng xanh yêu cầu dân làng đúng rằm tới phải nộp cô gái theo đã định. Lấy đâu ra con gái đồng trinh mười sáu tuổi nữa? Mọi nhà đều không còn cô gái nào hết. Cứ cập kê là nó chuẩn bị bắt đi. Bây giờ toàn con nít, trẻ nhỏ. Chợt như cùng một lúc, hầu hết tất cả mọi người trong buôn đều nghĩ tới nàng. Rồi cũng trong khoảnh khắc ấy, đồng loạt một cái nghĩ chạy trong đầu mọi người. Và họ cùng lắc đầu đồng loạt: Không được! Không thể được! Giữa rừng, nàng vẫn ngây thơ hái hoa, ngắm cảnh. Chim vẫn hót véo von và suối vẫn chảy róc rách.  
          Chỉ còn một tuần nữa là đến hạn nộp mạng cô gái cho chúa tể rừng xanh. Dân làng chìm trong nỗi sợ hãi. Nếu không có người con gái nào nộp cho nó thì nó sẽ phá tan làng, giết hết người già trẻ con, đốt sạch của cải, nhà cửa. Những cặp mắt buồn bã nhìn nhau. Cái lo sợ hiện lên trên từng khuôn mặt. Cô gái lạc bước kia vẫn hồn nhiên như không có chuyện gì xảy ra. Mọi người lo thay cho nàng. Đúng đêm rằm, nếu không thấy cô gái nào đến nộp mạng thì đích thân chúa tể rừng xanh sẽ đến tìm. Nếu vậy thì cô gái kia, dù dân làng có muốn hay không cũng sẽ phải thế mạng. Bóng ma u ám trùm khắp núi rừng.  

          (Hết phần I)

17 nhận xét:

  1. Để xem hết cả hai phần
    Mới ghi nhận xét một lần cả hai
    Nhưng riêng thức hết đêm dài
    Để nghe huyền thoại cũng tài đó nghe

    Trả lờiXóa
  2. Đẹp lãng mạn và cuốn hút - ngài tổng cứ thư giãn đã đừng vội đăng phần hai cho tới khi mọi ngưòi cú lên...Chúc mừng bài mới, nhưng nhớ giữ gìn sức khỏe cho người ta. Chúc anh một ngày đẹp.

    Trả lờiXóa
  3. Bé Nhóc08:27 19/7/11

    Mắt ướt

    Trả lờiXóa
  4. Rồi sao nữa? Phần II đâu HOA NHÃ MY mau đưa lên cho mọi người xem, tò mò quá! "Bóng ma u ám trùm khắp núi rừng".

    Trả lờiXóa
  5. Lãng mạn. Hay lắm. Nhanh đưa phần 2 lên cho mọi người xem nhá. Kết cục thế nào? Loài hoa ấy ra sao? Mong đợi.

    Trả lờiXóa
  6. Lạ nhỉ? Một huyền thoại hoa đẹp thế sao giờ mình mới biết. Mong được xem tiếp phần 2.

    Trả lờiXóa
  7. Minh Hưng13:14 19/7/11

    Lạc vào Hoa Nhã My có nhiều ám ảnh thật. Ám ảnh thơ, ám ảnh huyền thoại. Mong đợi phần tiếp theo.

    Trả lờiXóa
  8. Em cũng chờ xem tiếp, nhưng khác với mọi người, em không ... nóng ruột...hì, hì. Chúc gia đình luôn ấm áp, rộn rã.

    Trả lờiXóa
  9. Cảm ơn các vị tới thăm Hoa Nhã My và đọc huyền thoại về loài hoa này. Nhà em sẽ chuyển tiếp để quý vị thưởng thức và góp ý kiến theo phương châm "luôn luôn lắng nghe, luôn luôn học hỏi". Trân trọng.

    Trả lờiXóa
  10. ĐÚng là huyền thoại. Hư hư ảo ảo. Một chuyện tình chắc lâm ly lắm. Một loài hoa chắc đẹp lắm. Chờ đợi. Chờ đợi...

    Trả lờiXóa
  11. Tùng Minh15:29 19/7/11

    Chẳng biết có mấy phần đây,
    Mà chuẩn bị đến đoạn hay lại dừng.
    "Bóng ma trùm khắp núi rừng"
    Làm sao thoát được.. vuốt hùm sói kia..
    Để thành huyền thoại Hoa Nhã My??

    Trả lờiXóa
  12. Huyền thoại một loài hoa rất ấn tượng. Phần một hấp dẫn, chờ phần tiếp theo xem hoa này ra sao. Chắc đẹp lắm. Phố núi thêm một loài hoa lạ cũng xứng đáng.

    Trả lờiXóa
  13. Ám ảnh. Sáng tạo. Rất huyền ảo. Mong tiếp phần sau. Chúc mừng Hoa Nhã My có huyền thoại đúng tên "nhà" của mình.

    Trả lờiXóa
  14. Gióa có cải ảnh loài hoa này cùng thì dễ tưởng tượng hơn. Hai cái hoa trên liệu có phải hoa nhã my? Dẫu sao, huyền thoại đáng để đọc và suy ngẫm lắm.

    Trả lờiXóa
  15. Chào các bác! HNM hân hạnh được đón tiếp các bác phần II của huyền thoại trong nay mai. Xin cảm ơn

    Trả lờiXóa
  16. Đã là huyền thoại thì chắc gì đã có hoa thật. Dẫu sao như vậy cũng công nhận được là đã có một loài hoa nhã my rồi. Để chờ xem con ác quỷ "Chúa tể rừng xanh" ấy sẽ làm gì? chắc cô gái xinh đẹp ấy sẽ biến thành loài hoa nhã my bất tử?

    Trả lờiXóa
  17. Xem ra bác CS cũng nôn nóng nhỉ? Cảm ơn bác. Chờ nhé!

    Trả lờiXóa