Thứ Sáu, 14 tháng 9, 2012

ĐỂ TÔI MỜI TRẦU



 

Bây giờ đám cưới ở quê
Trầu cau tủi phận ủ ê góc bàn
Thuốc trà bánh kẹo râm ran
Hạt dưa tí tách theo làn khói bay

Vôi nồng, cau chát, trầu cay
Má hồng, môi đỏ thời nay đâu còn
Tìm đâu cái nét tươi ròn
Người ta trát phấn, bôi son ấy mà

"Là đầu câu chuyện" xưa xa
Trầu nay lăn lóc duyên... mà vô duyên
Giữa ồn ào bị lãng quên
Đâu rồi cánh phượng ai têm, đâu rồi?

Xin đừng xanh lá, bạc vôi
Xin đừng dưa, bí để tôi "Mời trầu"
Trầu tình chung thuỷ trước sau
"Không ăn nhận lấy cho nhau vui lòng"

Thứ Năm, 13 tháng 9, 2012

Ở NHÀ GIÀN DK1



 

Như chiếc chòi chim giữa biển Đông
Nhà giàn DK1 đứng đầu nơi sóng gió
Gió đông bắc thét gào, gió tây rang đổ lửa
Quanh năm đánh võng với biển trời

Ở nơi đây chỉ có mấy người
Toàn đàn ông - những gan vàng dạ sắt
Giặc thù, bão dông, sóng thần rình rập
Tổ quốc nơi này hơn đâu hết thiêng liêng

Ở nhà giàn quên hết mọi niềm riêng
Quên cả tiền, chỉ thư tình là quý
Nước ngọt cũng là đồ xa xỉ
Đất liền ơi! Từng giọt nước yêu thương

Nhà giàn đây, “khách sạn” giữa đại dương
Tha hồ ngắm Tổ quốc mình biển đảo
Mênh mông xanh đẹp như tà áo
Đảo nổi, đảo chìm những cúc áo biên cương

Chiến sỹ hải quân trung dũng, kiên cường
Cờ Tổ quốc tung bay - ngọn hải đăng đây ĐK1
Khách sạn - chòi chim vững như bàn thạch
Mẹ Việt Nam ơi, xin hãy yên lòng!

Thứ Tư, 12 tháng 9, 2012

GÓP ĐÁ XÂY TRƯỜNG SA



 

Những tin nhắn ríu rít nối đuôi nhau
Về tổng đài “một bốn không tám”
Lời yêu thương có cánh
Rủ nhau “góp đá xây Trường Sa”
Ông thủ thỉ cùng bà
Dành dụm chút tiền lương hưu trí
Gái, trai, rể, dâu ý nhị
Bàn tiết kiệm chi tiêu
Lũ cháu nhỏ yêu kiều
Cũng hăm hở bớt phần quà sáng
Tất cả đều sốt sắng
Gửi Trường Sa viên đá nhỏ riêng mình
Cả những người thợ, doanh nhân trên những công trình
Những văn nghệ sỹ, trí thức
Cán bộ, công chức
Triệu triệu con tim hướng về biển thân yêu
Của ít lòng nhiều
Góp đá xây Trường Sa giữ biển trời Tổ quốc
Đảo nổi, đảo chìm bốn bề sóng nước
Anh hải quân ơi
Những viên đá của chúng tôi
Từ đất liền gửi ra
Chung sức chung lòng xây Trường Sa vững chãi
Tổ quốc là đây, vùng trời, lãnh hải
Xương máu cha ông tạo dựng bao đời
Đất nước ơi!
Mãi mãi trường tồn một niềm tin sắt đá...

Thứ Ba, 11 tháng 9, 2012

VŨ QUỐC KHÁNH VÀ “NGƯỜI ĐỔI HỌ”



VŨ QUỐC KHÁNH VÀ “NGƯỜI ĐỔI HỌ”
(Đọc tiểu thuyết “Người đổi họ” của Vũ Quốc Khánh - Nxb Hội Nhà văn 2012)

          Nhân vật chính trong cuốn tiểu thuyết “Người đổi họ” của Vũ Quốc Khánh là Cưởi. Ngay từ những dòng đầu tiên Cưởi đã xuất hiện cho tới gần hết cuốn tiểu thuyết. Tác giả đã dày công xây dựng nhân vật này để đến nỗi tôi cứ thấy Cưởi như đứng như ngồi, như đi, như chạy trên mỗi trang sách. Mọi cử chỉ hành động, mọi suy nghĩ của Cưởi khiến cho tôi như thấy hiện ra rõ mồn một trước mắt tôi. Đó là thành công của Vũ Quốc Khánh.
          Ta hãy tìm hiểu xem gốc gác lai lịch của Cưởi như thế nào. “Trần Văn Cưởi mồ côi cha từ rất nhỏ, chừng năm, sáu tuôỉ gì đó. Ở quê người ta phát âm từ cởi là cưởi nên bố mẹ đặt tên nó là Cưởi vì mong muốn sẽ cởi được cái cục nghèo đeo đẳng họ mạc nhà nó mấy đời nay”. Mở đầu cuốn tiểu thuyết tác giả đã giới thiệu vắn tắt về Cưởi như vậy đó. Tiếp đó, chỉ trang sau, trang sau nữa ta thấy Cưởi ra đời trong một dòng họ mấy đời là cố nông, gốc là họ Nguyễn Văn. Vì nhà không có gì ăn, bà nội Cưởi phải bán Cưởi cho một gia đình bá hộ trong làng vì ông bà này hiếm con và đổi nó sang họ Trần và “coi như con đẻ, chăm bẵm đến trơn lông đỏ da, lại đón thầy về dạy học chữ”. Đây là lần đổi họ thứ nhất của Cưởi, được mang họ của dòng họ mà đáng lẽ ra gia đình Cưởi phải mang ơn thì họ nhà Cưởi lại gây oán cho họ. 

Thứ Hai, 10 tháng 9, 2012

THÀNH TUYÊN




Thức trọn đêm nay với Tuyên Quang
Nghe sông Lô dạt dào sóng vỗ
Những bức tường thành cổ
Dấu son đóng mấy trăm năm
Lặng lẽ dưới trăng
Chất chứa bao điều thế sự

Thành Tuyên
Đêm nghiêng nghiêng
Sông Lô như dải lụa mềm
Vắt ngang đêm bằng cây cầu Nông Tiến
Lần đầu em đến
Sao phố, sao trời cả một sông sao lung linh theo em…
Bờ sông đợi gió trăng lên
Thu dắt em đi bồng bềnh sóng nước

Thành Tuyên
Bao lần hẹn ước
Bây giờ mới đến được quê anh
Đây lũy, đây thành
Cứ níu chân người ở lại
Thì thức trọn đêm nay cho những gì vụng dại
Đền Cây Xanh không hóa giải bùa yêu
Đêm phiêu diêu
Tình phiêu diêu
Ơi Tuyên Quang…

Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2012

ƯỚC GÌ

alt

Cũng là đẻ trứng cả thôi
Gà kêu quang quác liên hồi điếc tai
Vịt thì chẳng nói với ai
Lặng yên hạt thóc, củ khoai khiêm nhường

Hạt mưa hoà với giọt sương
Cùng nhau ra biển yêu thương nồng nàn
Cây chen nhau chốn đại ngàn
Bão dông ném cả lá vàng sang nhau

Cửa nhà "có trước có sau"
Cửa quyền hun hút biết đâu mà lần
Hồng hoang tất cả ở trần
Văn minh mũ mão áo quần "tinh vi"

Đất tôn nhau núi Ba Vì
Người chen nhau ghế nhiều khi chết chìm
Ước gì hoá được thành chim
Cùng em tung cánh bay tìm tự do...

                                                  Ngày 7-9-2012 

alt