Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2014

HÚ ÒA



 

           Em xa như một giấc mơ
           Rất gần, sau phím enter thôi mà
           Náu cánh cửa ảo bước ra
           Em - tôi, thương nhớ “hú òa” tìm nhau

Thứ Sáu, 18 tháng 7, 2014

ĐÂU RỒI BÓNG TRE?




Dây nilon gói bánh chưng
Bỏ tre, giang ở trên rừng mồ côi
Bờ tre nay chặt hết rồi
Cò không chỗ đậu, cuốc thôi gọi hè

Chẳng còn kẽo kẹt cành tre
Gió trăng ngơ ngác, bốn bề bê tông
Dự án treo cả cánh đồng
Bao nhiêu thang bắc vẫn không tới trời

Ooc-gan điện tử được thời
Diều tre, sáo trúc chơi vơi chốn nào?
Nhựa, tôn, sắt, thép như dao
Chặt tre chẻ lạt, chém vào hồn quê...

Đâu rồi? Đâu rồi bóng tre?

TRỞ LẠI ĐOAN HÙNG



 

Hơn chục năm nay trở lại Đoan Hùng
Quê bưởi ơi, sao đổi thay nhanh quá?
Thị trấn tưng bừng, người xe hối hả
Cầu mới soi mình sông Lô êm trôi...

Em hồn nhiên ríu rít bên tôi
Hương bưởi, hương chè ngời lên trong ánh mắt
Ngã ba sông chiều nhẹ buông dìu dặt
Sừng sững tượng đài đây bóng dáng cha ông

Tỏa về xóm thôn đường nhựa, bê tông
Xe chạy êm ru, chẳng như xưa ổ gà, lầy bụi
Xanh miên man những nương chè, đồi bưởi
Này quýt, này xoài, tre, mai, diễn như mơ...

Có điều gì mà thi sĩ ngẩn ngơ
Cả họa sĩ cũng lên đồng múa cọ
Đoan Hùng, Đoan Hùng quê hương tôi đó
Nhạc sĩ thả hồn giai điệu bay lên...

Lung linh trăng tôi lâng lâng bên em
Đêm sông Lô nghe thì thầm gió hát
Hơn mười năm đi dọc dài đất nước
Náo nức lòng tôi ngày trở lại Đoan Hùng...

                             Ngày 18 tháng 7 năm 2014

Thứ Ba, 15 tháng 7, 2014

LÁNG GIỀNG



 
Khi xưa mái rạ nhà tranh

Láng giềng khoai sắn ngọt lành gọi nhau

Hỏi chào chị trước em sau

Trăng vàng chung cả bóng cau hai nhà



Hàng rào dâm bụt trổ hoa

Sắc hương bên ấy lan qua bên này

Bao năm muối mặn gừng cay

Tắt đèn, tối lửa sâu dày nghĩa nhân



Nhà em giờ lắp mắt thần

Tường cao, cổng kín mấy lần thâm u

Lầu son mà ngỡ chốn tu

Nắng xuân nhợt nhạt, gió thu thở dài



Phố phường nào biết có ai

Em ngôi bà lớn trổ tài mánh mung

Cầm đồ, môi giới cả vùng

Cho vay nặng lãi lạnh lùng chỉ cây



Cái gì cũng tính tiền tây

“Cưa đứt đục suốt” chẳng hay láng giềng

Mặt em lạnh ngắt như tiền

Đem cái rét phố tạt xiên vía làng

Chủ Nhật, 13 tháng 7, 2014

THỨ BẢY



 
Hôm nay thứ bảy rồi à?
Rõ là ngày nghỉ thế mà như không
Ngồi buồn nhớ núi cùng sông
Lạ chưa, ngọn gió góa chồng cứ trêu?

GỌI EM



 alt

Gọi em, em chẳng bắt lời

Nhắn em, tin thả lên trời biệt tăm

Thôi đành gom tháng, nhặt năm

Tìm trong ngày cũ mà găm cuộc tình

EM Ở ĐÂU?



 alt
Dạo này mạng rất hay “E"
Cứ đơ như thế, chán phè mạng ơi!
Đã xa biền biệt phương trời
Mà mạng cứ tắc, cứ cười trắng tinh

Em ở đâu trong màn hình?
Ở đâu cái chấm đèn xanh mọi ngày?
Ở đâu trên trái đất này?
Có nghe tôi gọi quắt quay, khản lời?

Ở đâu em của tôi ơi?

TRÁI BÓNG



Ai sinh ra trái bóng tròn?
Lừa nhau bằng thật vẫn còn tung hô (!)
Tranh nhau rê dắt, đẩy xô
Sút căng, đá bổng, tạt vô, chuyền dài...
Đảo người, đá gót, huých vai
Áo xanh, quần đỏ tranh tài vui không?
Khi đánh lẻ, lúc hội đồng
Dâng lên, tràn xuống tấn công ào ào

Giấc mơ phá lưới cứ lao
Bất ngờ thẻ đỏ lúc nào không hay
Thế là trái đất ngừng quay
Thế là trái bóng sút bay khung thành
Thắng thì hô vỡ trời xanh
Bẽ bàng thua tựa trái banh bị xì
Ai sinh trái bóng làm gì?
Tưởng tròn mà hoá nhiều khi...không tròn

                       Worldcup 2014

CƯỜI RA NƯỚC MẮT KHI ĐỌC TRUYỆN NGẮN "INTERNET VỀ LÀNG"



CƯỜI RA NƯỚC MẮT
          THANH KHÊ
Vấn đề đặt ra trong truyện ngắn này không mới. Đó là, những giá trị truyền thống tốt đẹp bị băng hoại mau chóng và tác động hai mặt của công nghệ kỹ thuật tới con người trong đời sống xã hội hiện đại. Việt Nam đang đứng trước những cơ hội và thách thức rất lớn do cơ chế kinh tế thị trường và quá trình hội nhập sâu rộng vào toàn cầu mang lại.
Truyện ngắn Internet về làng của Đỗ Xuân Thu là một “lát cắt” cuộc sống ở nông thôn Việt Nam hiện nay, chứa đựng những bi hài cười ra nước mắt mà thế hệ già hay trẻ cũng có thể vướng mắc vào. Cái lưới vô hình của nền kinh tế thị trường sẽ trùm chụp lên tất thảy mọi người, kể cả mặt tốt và xấu của nó, cũng như dòng chảy hội nhập đang được số hóa sẽ cuốn tất cả mọi cá thể trên hành tinh này theo nó. Ranh giới giữa cái tốt và cái xấu thật mong manh và không phải lúc nào con người ta cũng có thể nhận biết được. Xã hội đang bị cuốn theo sức hút của đồng tiền, bị mê dụ bởi những phương tiện công nghệ hiện đại, bị ngập đắm triền miên trong những thế giới trái chiều vừa thực dụng vừa ảo giác với sự cô đơn có chiều hướng ngày càng tăng.
Câu chuyện về hai nhân vật chính trong tác phẩm này - lão Quých và Thủy - là một phần đời sống của xã hội đương thời. Họ thuộc hai lớp người khác nhau, hai thế hệ cách xa nhau, một già một trẻ. Lão Quých tuổi đã lục tuần. Thủy là nữ sinh đang độ tuổi teen. Cả hai ở chung trong một gia đình có thể gọi là khá giả tại cái làng Cổ Cò đang ngấp nghé lên thị trấn với mối quan hệ là ông ngoại và cháu gái.