Thứ Năm, 22 tháng 11, 2012

CHỊ VE CHAI

 

                             Ruộng không, nghề, vốn cũng không
Gia tài chỉ chiếc xe tồng tộc thôi
Khi đạp ngược, lúc dắt xuôi
Vòng quay cơm áo lần hồi sớm trưa

Chị gom đầu thẹo đuôi thừa
Những đồ phế thải đang chờ bỏ đi
Lọ chai, sắt vụn, vòng bi,
Lon bia, giấy lộn, ti vi, chậu thùng...

Dọc ngang len lỏi khắp vùng
Bán mua bao cái ngượng ngùng làm vui
Trải bao cay đắng ngọt bùi
Nuôi con đại học không lui chí bền

Đi từ đồng nát mà lên
Nhặt gom mảnh vỡ xây nền tương lai
Chiều quê bóng chị đổ dài
Cồng kềnh sắt vụn, ve chai... chị cười...

                                           Tháng 11-2012

Thứ Tư, 21 tháng 11, 2012

ĐỌC "LỜI CÂU HÔN ĐÊM QUA" CỦA VŨ THANH HOA



           Vừa qua, tôi rất vui khi nhận được tập thơ “LỜI CẦU HÔN ĐÊM QUA”(Nxb Hội Nhà văn) của nhà thơ Vũ Thanh Hoa (thành phố Vũng Tàu) gửi tặng. Đây là tập sách thứ ba của Vũ Thanh Hoa mà tôi được tác giả gửi tặng qua đường bưu điện sau tập thơ “Trong em có người đàn bà khác” và tập truyện ngắn “Người nhìn thấu linh hồn”. Đọc Hoa đã nhiều trên mạng, kể cả những bài viết, bài bình của các nhà văn, nhà thơ, nhà lý luận phê bình văn học có tên tuổi nhưng vẫn không thích bằng cầm chính quyển sách của Hoa trên tay để đọc. Tuy chỉ biết nhau qua mạng nhưng tôi thấy đây là một cây bút sung sức, cách viết lạ, táo bạo, mãnh liệt nhưng duyên dáng đằm thắm và rất nữ tính.

          Hai quyển sách trước của Hoa tôi đã đọc đi đọc lại bao lần nhưng mỗi lần đọc lại phát hiện thêm những điều mới lạ và lại có những cảm xúc mới lạ trong tôi. Tập truyện ngắn “Người nhìn thấu linh hồn” tôi đã có bài cảm nhận. Riêng tập thơ “Trong em có người đàn bà khác” thì chưa dám đặt bút vì nó hay quá, có nhiều bài viết rất sắc sảo, rất hay rồi. Tôi chỉ để quyển sách đó ở chỗ thuận tiện nhất và thường xuyên lấy nó ra nhâm nhi đọc lại, nhất là những lúc bỗng dưng buồn. Đọc Hoa để chìm trong thế giới ảo giác, thăng hoa, phồn thực, bồng bềnh câu chữ, để rồi từ đó, tôi lại nảy sinh ra những ý tứ thơ mới từ những bài thơ của Vũ Thanh Hoa. Không biết đó có phải là sự đồng cảm không hay là sự “ăn theo” nữa nhưng tôi đọc thơ Hoa, làm thơ theo Hoa bỗng cảm thấy yêu cuộc đời này hơn, thi vị hơn.