Từ
ngày ông Điều nghỉ hưu, hơn một tháng nay, nếp sinh hoạt trong gia đình bà Liên
đảo lộn hẳn. Mới năm rưỡi sáng, sáng nào cũng thế, hễ nghe tiếng kẻng báo thức
của đơn vị quân đội gần đó là ông Điều bật dậy như lò so, tung chăn chạy ra sân
tập thể dục. Ông gọi con trai, con dâu và mấy đứa cháu nữa cùng dậy. Bà Liên
bực lắm. Đang trong chăn ấm như thế, ngon giấc như thế, thế mà ông ấy vục dậy
kéo theo cái rét ùa vào ai mà chẳng bực. Mấy chục năm trời ông ấy đi biền biệt,
giờ cuối đời về chung sống bên nhau vẫn không trọn giấc.
Ngoài sân, tiếng bước chân ông chạy
thình thịch. Thằng Quân, cháu nội ông, học lớp 6 vừa dụi mắt ngái ngủ vừa chạy
bám theo sau. “Một - hai; một - hai” tiếng ông Điều hô chỉ huy đứa cháu. Trong
nhà, bà Liên cùng con trai, con dâu cũng lục tục dậy. Đèn điện bật sáng. Hàng
xóm thấy lạ tưởng nhà bà Liên có chuyện gì cũng dậy theo bật đèn làm cho cả xóm
sáng trưng. Họ nhìn sang thấy ông Điều quần đùi áo lót cùng đứa cháu đang chạy
tập thể dục. Người nọ kháo người kia coi đó là một sự kiện của xóm.
Đại tá Điều nghỉ hưu sau ba mươi năm
mặc áo lính. Về quê, ông ngỡ ngàng hoà nhập cuộc sống mới. Không thể nào quên
được nề nếp trong quân đội, ông Điều vẫn giờ nào việc ấy như một cái máy. Chết
cái, nhà ông lại gần đơn vị quân đội. Tiếng kèn, tiếng kẻng những hiệu lệnh đặc
biệt ấy vọng đến như vẫn nhắc nhở ông, thôi thúc ông trở lại với cương vị cũ.
Mấy hôm mới về việc làm đầu tiên của ông với vợ con là thiết lập chế độ giờ
giấc. Ăn, ngủ, đi lại đều được ông “mã hoá” điều hành. Cả nhà ông vừa bực vừa
buồn cười. Ai lại sương gió rét buốt như thế thế mà ông lại đi hết phòng nọ,
giường kia khua mọi người dậy tập thể dục. Công việc đồng áng quần quật suốt
ngày cần gì thể dục với chả thể thao. Bà Liên cằn nhằn vậy nhưng ông quyết
không nghe. Vợ chồng thằng cả bụm miệng cười sau lưng. Chỉ thằng Quân là chấp
hành ông y lệnh.
Cánh cựu chiến binh của xóm đặt luôn tên
hiệu cho ông bằng cách thêm chữ lệnh theo sau: ông “Điều lệnh”. Ông Điều nghe
thấy thế chỉ cười. Kể cũng đúng, vì trước đây ông công tác khá lâu ở Phòng tác
chiến Quân khu, chuyên phụ trách điều lệnh nội vụ. Máu quân kỷ quân phong đã
ngấm vào người ông.