Mãi đến một đêm rằm nọ, dân làng lại nghe thấy một tiếng nổ lớn giữa đêm trăng thanh vắng ở ngoài thác. Sáng sau, mọi người thấy dưới chân thác không phải là đất cát như trước nữa mà lổn nhổn những đá là đá. Đá đủ loại hình thù, đủ mọi kích cỡ. Ngay mô đất chỗ hoàng tử hay ngồi giờ đã là một phiến đá to tướng có thể ngả lưng mà ngủ. Những viên đá hiền ngoan nằm la liệt dưới chân thác. Người ta bảo đó là chàng gối đầu lên chân nàng mà ngủ sau bao ngày chinh chiến binh đao, xung quanh là hoa rừng ngát hương, và kia nữa là thác nước - suối tóc của nàng.
Dân làng ngạc nhiên vì hiện tượng lạ này. Giữa cao nguyên đất đỏ lại mọc ra một khu toàn đá là đá. Già làng bảo đó là xương thịt của hoàng tử hóa thành. Và loài hoa lạ ấy từ khi có đá thì hình như tươi tốt hơn, hoa thắm màu hơn. Các cụ bảo, hoàng tử hóa đá để những dòng nước mắt của nàng rơi vào đó, bắn thành bọt tung lên tưới cho hoa. Những ngày mưa nắng xen nhau, những bọt nước li ti ấy kết thành một dải cầu vồng lung linh bảy sắc làm cho cảnh tượng nơi đây như chốn thần tiên. Từ đấy trở đi, dân làng đặt tên cho loài hoa mới này là hoa Ia My. Tiếng dân tộc gọi Chư là núi (Chư Sê, Chư Prông…), Ia là nước. My là mắt, Ia my là nước mắt. Phiên âm dần là Ja my và để phổ thông hóa, về sau này mọi người gọi loài hoa này là hoa Nhã My.
Hoa nhã my nở đẹp nhất vào mùa thu. Lúc này nước suối Ia Pét vừa đủ, thác không ầm ầm tựa tấm màn bạc, mịt mù hơi nước như mùa mưa, nó thu gọn lại đổ xuống óng mềm như dải lụa để hoa nhã my rực rỡ khoe màu. Đứng từ dưới nhìn lên, dải thác như chiếc khăn lụa trắng nổi bật trên nền trời thu xanh thắm với một vùng hoa lá cỏ cây vây quanh. Và hoa nhã my kia, dù khiêm nhường đến mấy vẫn cứ nổi bật lên giữa thảm thực vật xung quanh thác.
Hoa nhã my nở đẹp nhất vào mùa thu. Lúc này nước suối Ia Pét vừa đủ, thác không ầm ầm tựa tấm màn bạc, mịt mù hơi nước như mùa mưa, nó thu gọn lại đổ xuống óng mềm như dải lụa để hoa nhã my rực rỡ khoe màu. Đứng từ dưới nhìn lên, dải thác như chiếc khăn lụa trắng nổi bật trên nền trời thu xanh thắm với một vùng hoa lá cỏ cây vây quanh. Và hoa nhã my kia, dù khiêm nhường đến mấy vẫn cứ nổi bật lên giữa thảm thực vật xung quanh thác.
Già làng kết thúc câu chuyện thì trời vừa sáng. Ông vươn vai đứng dậy nhìn hừng đông đang rạng, nhìn ngọn thác đang tung bọt nước trắng xóa. Phía cuối rừng kia là vầng trăng còn đang ngơ ngác lạc trôi trên nền trời như muốn nghe mãi câu chuyện huyền thoại hoa nhã my. Đoạn, ông bảo hai chúng tôi về nhà ông uống rượu. Bao giờ cũng thế, cứ kể xong huyền thoại hoa nhã my là người ông như trút hết tinh lực, trở nên rỗng tuếch, chênh chao. Là người nghe, tôi cũng cảm thấy sởn da gà, như có một luồng điện chạy dọc khắp người. Ông kể tỉ mỉ chi tiết hơn Tuấn kể cho tôi sáng qua. Đóa nhã my tôi giấu trong túi áo ngực dường như đang cựa quậy tỏa hương ngầy ngậy thơm. Tôi bâng lâng bước theo già làng và Tuấn.
Đợi cho hai người ngả nghiêng vì rượu, tôi quyết định trở lại thác Phú Cường. Kể cũng lạ, uống nhiều rượu như thế, nhậu tới bến như thế, thế mà tôi vẫn tỉnh như sáo. Trong khi đó, già làng và Tuấn thì gục ngay bên ché rượu cần.
Một mình tôi xuống thác. Tôi đi như thôi miên, bước chân vô định trên từng viên đá, men theo vách thác. Mắt tôi nhòa đi khi trước mặt là bạt ngàn những nhành hoa tím rung rinh trong gió sớm mai. Hoa như vẫy gọi tôi, mỉm cười cùng tôi. Những hạt nước li ti như mưa bụi bắn ra từ thác phả vào mặt tôi, tưới lên những đóa hoa khiến tôi có cảm giác hơi lành lạnh. Vừa lúc đó, mặt trời nhô lên khỏi đỉnh núi. Những tia nắng sớm mai chiếu xuống thác gặp hơi nước tạo thành chiếc cầu vồng lung linh bảy sắc bắc qua ngọn thác. Tôi ngây người tưởng mình như sắp bước lên cầu kia mà bồng bềnh phiêu du.
Hoa nhã my! Ơi đóa hoa nhã my huyền thoại! Tôi lựa chân nhảy qua trên từng viên đá, tới vạt hoa gần nhất ngắt cho mình cả một bó nhã my. Ôm chặt bó hoa nhã my trước ngực, tôi úp mặt vào hoa hít hà cái hương thơm dìu dặt, nhắm mắt lại để tận hưởng cái sắc màu lung linh tím biếc thủy chung. Những giọt sương mai hay giọt nước thác đọng ở hoa làm khuôn mặt tôi cũng ướt nhòe. Ơ kìa, hay là tôi khóc? Thương quá một loài hoa! Yêu quá một huyền thoại! Bất chợt tôi nhớ em vô cùng. Những hòn đá dưới chân tôi hình như cũng đang cựa quậy. Tôi quyết định chọn lấy hai viên đá đẹp nhất tượng trưng cho hòn chồng hòn vợ cùng với bó hoa nhã my này tôi sẽ mang về tặng em, kể cho em nghe về huyền thoại một loài hoa cao nguyên đầy nắng gió. Tôi sẽ đặt hai viên đá và trồng cây nhã my này trong vườn thơ của tôi như lời thề tình yêu tôi với em - lời thề hoa nhã my. Huyền thoại hoa nhã my sẽ chắp cánh cho thơ tôi, cho tình yêu của tôi bay lên, bay lên…
Đêm 21 tháng 7 năm 2011
Tình yêu dẫu chết vẫn còn yêu
Trả lờiXóaEm đã thành tiên thác yêu kiều
Anh hóa đá thơm nằm gối ngủ
Nhã my nở thắm sáng thơm chiều
Chẳng gì ngăn cản nghĩa tao khang
Suối tóc bồng lai đến mịn màng
Đá yên giấc ngủ bên thác trắng
Nhã my thơm nở tựa đài trang
Anh ngẩn ngơ cùng thác và hoa
Bên em duyên thắm đượm tình ta
Nhã my hoa nở bừng tươi đá
Đỏ thắm hương mình say hoan ca
Anh mang hoa đá về phương Bắc
Đỏ giữa vườn thơ thắm ngọc ngà
Nhật nguyệt dẫu dù thôi sáng tối
Tình ta mãi vậy chẳng chia xa
" Huyền thoại Hoa Nhã My" Một huyền thoại của những hyuền thoại... Đọc xong mắt ướt tự bao giờ.
Trả lờiXóaTôi yêu huyền thoại..., yêu lắm quê hương.
" Hoa Nhã My nở đẹp nhất vào mùa Thu" mùa Thu ấy,thác ấy đẹp huyền bí từ khi có hoa Nhã My - Đó là duyên trời, là tình yêu mà thiên nhiên ban tặng cho quê hương xứ sở.
"Tôi sẽ đặt hai viên đá và trồng cây Nhã My này trong vườn thơ của tôi như lời thề tình yêu tôi với em...sẽ chắp cánh cho thơ tôi, cho tình yêu của tôi bay lên, bay lên" bay mãi...Trân trọng.
Chúc mừng anh!
Trả lờiXóaChắc chắn có kẻ mắt ướt!
Khâm phục, khâm phục...Không dám có thêm bất cứ lời nào nữa. Chúc mừng HNM.
Trả lờiXóaHoàng tử Đàng Ngoài đất Văn Lang
Trả lờiXóaLạc tới Đàng Trong được gặp nàng
Trai tài, gái sắc như rơm lửa
Quấn quýt lời thề nghĩa tao khang
Chinh chiến liên miên cuốn hút chàng
Mang cả lời thề khối tình tang
Đổ vào con thác dòng La Pét
Ngàn năm âm hưởng mãi còn vang
Nhã my sắc tím đến là sang
Khối tình chung thủy hóa đá vàng
Mang xuống Tuyền Đài Lời thề ấy
Tình mãi muôn đời tựa sắt gang
tHẬT LÀ HUYỀN THOẠI CỦA NHỮNG HUYỀN THOẠI TÌNH YÊU. HAI NHẬN XÉT ĐẦU ĐÃ ĐỦ CẢ Ý VÀ TỨ. tÔI KHÔNG BIẾT NÓI GÌ HƠN NỮA... HOA NHÃ MY- MỘT CẢM HỨNG BẤT TẬN CỦA THI CA. KHÂM NỂ.
Trả lờiXóaThế là mấy hôm nóng lòng chờ đợi, tôi đã được xem trọn vẹn một huyền thoại. Không uổng công đợi chờ, không uổng phí những giọt nước mắt rơi cho một huyền thoại hoa nhã my đẹp ở phố núi. Cảm ơn tác giả và bây giờ tôi mới hiểu vì sao lại có blog HOA NHÃ MY, câu chuyện thật tuyệt vời.
Trả lờiXóaĐúng là huyền thoại. Theo dõi cả ba phần đến bây giờ có thể thở phào là không uống sức. Một tình yêu đẹp, sống mãi với thời gian, như đá Phú Cường, như hoa nhã my. Cảm ơn Hoa Nhã My.
Trả lờiXóaCảm ơn anh Quốc Khánh đã để lại cái còm thật oách cho HOA NHÃ MY. Chắc phải xin phép anh cho HNM in cả bài này lên trang chủ cho hoành tráng nhá!
Trả lờiXóaAnh Nua_nho đã động viên nhà em nhiều, trân trọng tình cảm của anh dành cho HNM.
Trả lờiXóaGửi Tuấn và Anduyen. Cảm ơn hai bạn đã đồng cảm với HNM. Mong gặp lại
Trả lờiXóaGửi anh Cầm Sơn. Có lẽ HNM xin phép anh, in chung bài thơ còm với anh Quôc Khánh luôn nhé!
Trả lờiXóaCảm ơn các bạn DUC MANH, KIM và HẢI đã theo dõi và ghi lại cảm xúc của mình. HNM sẽ cố gắng phát huy để xứng đáng tình cảm của mọi người dành cho. Thân
Trả lờiXóa