Thứ Năm, 21 tháng 7, 2011

HUYỀN THOẠI HOA NHÃ MY (Phần 2)


Một nhánh hoa nhã my (ảnh nhà báo Giang Sơn)


        Đang lúc gay cấn như vậy, một hôm, có một đoàn ngựa chiến phi đến làng. Dẫn đầu là một chàng trai tuấn tú, khôi ngô. Vó ngựa tung bụi mù mịt cao nguyên. Mọi người ngỡ ngàng trước sự xuất hiện của họ. Hỏi ra mới biết đó là đoàn chiến binh của nhà vua do một hoàng tử dẫn đầu vào để dẹp lũ yêu quái nọ. Cả làng thở phào mừng rỡ. Vị cứu tinh của ta đây rồi! Lũ làng ơi! Sống rồi! Giàng ơi! Sống rồi! Mọi người ai nấy đều reo lên hoan hỉ.
          Trai làng dùng dáo mác, gậy gộc, nỏ tên kéo cùng đoàn quân cưỡi voi tiến vào rừng xanh. Quân reo dậy đất. Bụi cuốn mù trời. Sáng rằm năm đó, trong khi chúa tể rừng xanh đang hí hửng chờ tối để nhận lễ vật là cô gái thì đùng đùng ngoài cửa hang là voi gầm, ngựa hí, là người reo, mõ kêu… Quái vật ba đầu sáu tay nghênh ngang bước ra cửa hang. Lúc này, hoàng tử hùng dũng tiến lên phía trước giáp mặt nó. Hai bên lao vào trận đấu. Tiếng hò reo vang trời. Cây cối ngả nghiêng gió cuốn.
         Đánh nhau đến trưa thì hoàng tử đã chặt được hai đầu, năm tay của con quái vật. Còn một đầu một tay, nó điên tiết lao lên quật đổ cây cối hai bên. Đuôi nó quẫy rạp cỏ cây, nát đất cả một vùng rộng lớn. Hoàng tử khéo léo dẫn dụ nó đến đoạn suối Ia Pet rồi thừa cơ lúc nó trượt chân, hoàng tử vung kiếm chém đứt nốt cái đầu và cái tay còn lại của con quái vật. Con chúa bị giết, lũ quái vật con bị các chiến binh và trai làng đánh cho tơi tả, chết gần hết. Núi rừng trở lại yên tĩnh. Dân làng từ chỗ ngỡ ngàng chưa tin nổi vào mắt mình chiến thắng kỳ diệu đó đến chỗ cùng hò reo, cùng chạy tới công kênh hoàng tử. Thế là từ nay, làng sẽ có một cuộc sống thanh bình. Núi rừng từ nay mãi mãi xanh tươi.
          Dẹp xong quỷ dữ, các chiến binh được hoàng tử cho về quê làm ăn sinh sống. Riêng hoàng tử từ lúc gặp nàng (khi đó, nàng đã được một gia đình người Jalai không có con nhận về nuôi) đã xao động không còn thiết gì nữa. Rũ bỏ gươm giáo, cân đai mũ mão, chàng tìm đến nhà nàng. Từ đó, những buổi tình tự với nhau bên suối cứ nhiều lên. Và tình yêu của họ nảy nở đẹp như hoa rừng, nước suối. Dân làng ai cũng mừng cho cặp trai tài gái sắc.
          Cho đến một ngày chàng nhận được tin gấp của vua cha. Chàng phải về bắc để đưa quân đi trấn ải biên cương. Quân lệnh như sơn, hơn nữa, chàng là hoàng tử phải vâng lệnh vua cha. Bên bờ suối Ia Pét, nàng lưu luyến tiễn chàng về nhận nhiệm vụ. Họ thề non hẹn biển sẽ kết tóc se duyên nên vợ thành chồng ngay sau khi chàng dẹp xong giặc nước.
          Một năm, hai năm rồi ba năm… nàng chờ chàng đằng đẵng. Chàng biệt vô âm tín. Ngày nào, nàng cũng ra bờ suối đoạn mà chàng và nàng hay tình tự để soi gương và tìm lại những kỷ niệm với chàng nhất là những đêm trăng sáng. Dân làng ai cũng cảm thương cho nàng. Một số trai làng đánh tiếng là muốn thế chân hoàng tử đem lại hạnh phúc cho nàng. Nàng đều kiên quyết từ chối, một lòng một dạ chờ chàng. Cho đến năm cả hai bố mẹ nuôi của nàng mất thì nàng suy sụp hẳn. Mọi người nhớ mãi cái đêm rằm năm đó, sau khi cùng dân làng chôn cất bố mẹ nuôi xong, nàng ra bờ suối ngửa mặt nhìn trăng, trông về phương bắc và khóc. Nàng khóc ròng rã như thế cả tháng trời. Ai khuyên bảo gì nàng cũng không nghe. Đến rằm tới thì giông gió nổi lên, sấm chớp đùng đùng, mưa tuôn dữ dội. Giữa đêm, một tiếng sét lớn nổ vang khiến cả làng kinh động. Sáng ra, mọi người đều không tin nổi ở mắt mình, đoạn suối mà nàng ngồi đã sụt lở biến thành một con thác tuôn nước ầm ầm trắng xóa. Không ai thấy nàng đâu nữa. Mọi người nhìn nhau. Già làng thở dài. Nước mắt của nàng đã làm cho con suối Ia Pét từ chỗ nhỏ bé đã rộng lớn hơn và trở thành con thác này đây. Và rồi, sau đó ít ngày, hai bên vách thác mọc ra một loài hoa kỳ lạ chưa ai thấy bao giờ.
          Lại nói về hoàng tử, sau khi chia tay nàng, chàng lao vào cuộc chiến hết năm này qua năm khác. Chinh chiến liên miên, hình ảnh về nàng vẫn đau đáu trong tim chàng. Cái kỷ vật là một chạc ba cành kơnia có hình dáng như chiếc chìa khóa, như lá bùa hộ mệnh nàng trao lúc chia tay, chàng luôn để trong túi ngực, phía sau làn áo giáp. Chính nhờ cái bùa hộ mệnh ấy mà chàng liên tục giành chiến thắng trong các cuộc giao tranh. Khi dẹp tan hết giặc, chàng xin phép vua cha trở lại tìm nàng. Cha chàng đồng ý. Chàng liền một mình một ngựa vượt hàng vạn dặm trở lại chốn xưa.
          Dân làng toàn người mới, chẳng ai quen biết. Lớp cũ không còn. Lớp trẻ lớn lên chẳng ai biết chàng là ai. Ngôi nhà xưa bên suối của nàng cũng chẳng còn. Chàng gọi nàng trong vô vọng. Cả người và ngựa mệt nhoài sau chặng đường dài hàng tháng trời. Tìm đến chốn cũ, nơi chàng và nàng thường hò hẹn thì hỡi ôi, trước mắt chàng là con thác đang gầm réo. Mỏi gối, chồn chân cả người và ngựa lững thững xuống thác. Chàng cứ thế quẩn quanh thác hàng tháng trời chờ đợi nàng. Có đêm, mệt quá chàng ôm gối gục xuống, thiếp đi lúc nào không biết. Và rồi, trong mơ, chàng chợt thấy ông bụt hiện lên mỉm cười nói với chàng: “Người mà con yêu đang ở bên con đấy!”. Chàng choàng tỉnh ngơ ngác. Nhìn ra xung quanh chẳng thấy gì hết. Chỉ có những đóa hoa lạ, màu tím biếc đang lấp lóa dưới trăng.
          Cũng chính lúc này, những đóa hoa lạ ấy dù ở xa vẫn cứ cố vươn về phía chàng. Những tiếng kêu chẳng thành lời âm âm u u vọng lại: “Chàng ơi! Em đây! Em của chàng đây! Hãy đến với em chàng hỡi!”. Không ai nghe được tiếng gọi thảm thiết đó. Chỉ có tiếng thác ầm ầm đáp lại. Chỉ có tiếng gió ù ù thổi lại. Chỉ có ánh trăng luênh loang trong sương. Chỉ có sương mây giăng mờ mờ ảo ảo...
                                                                     (còn nữa)

9 nhận xét:

  1. Hấp dẫn đấy. Đúng là huyền thoại. Rất lâm ly, rất ấn tượng. Chờ phần 3. Nhanh lên nha.

    Trả lờiXóa
  2. Hay lắm. Đúng là huyền thoại. Hư hư ảo ảo rất hấp dẫn.
    Thế mà giờ mình mới được đọc cái huyền thoại này. Cảm ơn Hoa Nhã My.

    Trả lờiXóa
  3. Thế là hết cả phần hai
    Đã ra dáng dấp hình hài Nhã My
    Phần ba còn nốt những gì
    Nóng lòng chờ đợi cầm kỳ thi ca

    Trả lờiXóa
  4. Càng đọc càng cuốn hút bời huyền thoại như thực như mơ. Chỉ tiếc là ảnh hoa nhìn chưa được rõ lắm. Không sao, chuyện tình hay thế đã nói hộ hoa nhiều điều rồi. Chờ phần tiếp theo.

    Trả lờiXóa
  5. Hoàng tử từ đất Vua Hùng
    Áo bào chiến trận một vùng Tây Nguyên
    Vinh quy ngồi ngắm thượng huyền
    Ôm nàng hoa đẹp vẹn nguyên lời thề
    Một đi quyết chẳng quay về
    Giang san xin gửi tổ quê giữ giùm!!!

    Trả lờiXóa
  6. Hoàng tử từ đất Văn Lang
    Vào Chiêm Thành để yêu nàng Nhã My
    Huyền thoại này rất ly kỳ
    Bờm nhìn thấy đóa nhã my thật rồi
    Trăm năm trăm sự trên đời
    Tình yêu vẫn cứ tuyệt vời mộng mơ
    Tây nguyên đẹp đến không ngờ
    Bây giờ Bờm mỗ xin chờ phần ba

    Trả lờiXóa
  7. Chuyện tình lâm ly lắm. Sự tích hoa nhã my đậm chất thơ. Đọc cuốn hút và đang chờ tiếp xem ra sao. Mong đợi.

    Trả lờiXóa
  8. Thế là thấy hoa thật rồi
    Nhã my đó nhuộm tím trời cao nguyên
    Tưởng rằng hoa sẽ không tên
    Bước vào huyền thoại dệt nên tình đời
    Khen cho con mắt tinh đời
    Nhìn hoa huyền thoại thấy người trong mơ

    Trả lờiXóa
  9. 1. Cảm ơn thi sĩ Giang Sơn
    Chộp ngay hộ Chõe hoa thơm Tây nguyền (nguyên)
    Không thì lão chắc phát điền (điên)...
    2. Cảm ơn công nghệ nghe nhìn
    Không thì lão Chõe chết chìm vì... hoa!
    3. Sáng nay em đọc, quên còm (comment)
    Thế mà lão Chõe thả bòm (bom) vào phôn (điện thoại - tức là lão ý nhắn tin nhắc em ngay, hihi)
    Em chơi với bác Chõe nên cũng bừa phứa mấy câu cho nó vần vè, có gì bác bỏ quá cho nhà em nha. Chờ phần...còn nữa...

    Trả lờiXóa