Thứ Sáu, 27 tháng 4, 2012

KÝ ỨC CÒ KE


Công việc và gánh nặng gia đình đã đè bẹp ký ức về cây cò ke của tuổi thơ tôi tự khi nào. Sớm nay ngày nghỉ, tôi về quê mẹ sớm hơn mọi khi, nên có dịp thong thả tận hưởng khí trời còn hơi sương. Nghe thoang thoảng cái mùi vị chát chát. Chợt nhận ra cây cò ke bên đường đang vào mùa trổ hoa. Không cưỡng lại được những chùm hoa li ti đang đong đưa mời gọi, hơi sương còn đọng lấp lóa. Tiếng ve sầu rả rít gọi hè trên đọt cò ke. Tôi dừng xe lại mà nhìn thấy vô kể những kỷ niệm của thời niên thiếu ùa về trong nhánh, lá và hoa cò ke.
Cò ke là loại cây thân gỗ, mọc hoang trong rừng. Lá cỡ bàn tay, màu nâu xám, nham nhám. Bọn con nít chúng tôi ít khi chú ý đến thân cây và lá kể cả hoa của nó. Những cánh hoa li ti dù chúng “tụ họp” lại thành chùm nhưng cũng chẳng thu hút được sự chú ý của bọn tôi. Và có lẽ vì lá to hơn chùm hoa nên hoa ít được để ý.
Bọn tôi chỉ quan tâm đến những trái cò ke xanh ngắt, căng tròn, da còn những lông măng nhỏ xíu. Trái xanh ăn chẳng ngon lành gì, nó chua ái chứ chẳng giống như trái chín màu đen như màu trái sai và có vị chua chua ngọt ngọt rất khoái khẩu. Vậy mà, bọn nhỏ chúng tôi mê hái trái xanh hơn trái chín, bởi nó là một thứ đạn dành cho khẩu súng ống thụt. Đến mùa cò ke có trái là mỗi đứa một cái ống thụt, cả nam lẫn nữ. Bọn con gái làm ống thụt đơn giản hơn lũ con trai. Ống thụt của con gái thường là ống thụt “một”, không có “băng đạn”, nên chỉ bắn từng phát một. Cứ mỗi lần bắn là phải nạp viên đạn cò ke. Còn bọn con trai “ma lanh” hơn, chúng biết làm ống thụt “máy”, tức là có “băng đạn” kèm theo. Trước khi chiến đấu, chúng nạp đạn cò ke đầy băng đạn. Khi vào trận bọn chúng chơi “la phan”, thụt lia lịa ria đạn như “súng thiệt”. Tiếng súng phát ra kêu lốp bốp, giòn rụm. Ống thụt của tôi nòng hơi ngắn, nên kêu không to và bắn không đau bằng ống thụt của nhỏ Hạnh cùng lớp. Bị chọc quê, thế là… khóc! Thằng Thành tài lanh chạy sang lớp bên méc anh Hai. Trưa đó, anh vác dao ra hàng trúc hong nhà. Chọn cây trúc thật suông, thật vừa vặn với trái cò ke, mà trên đường đi học anh đã hái sẵn mang ra đo đâu đấy. Anh làm cho tôi cái ống thụt thật oách! Mai đến trường tha hồ chãnh nhé! 
Bị đạn cò ke bắn trúng có sao đâu chứ! Chỉ ran rát chút xíu thôi mà. Nhưng sao người lớn cấm chơi? Bọn tôi mải mê và lén chơi ngoài bãi đất trống. Nghĩ lại trò chơi đánh trận của lũ chúng tôi cũng thật nguy hiểm. Lỡ như đạn trúng vào mắt thì sao?! Người lớn không cho chơi cũng phải. Bởi mỗi lần hái cò ke đâu phải dễ. Nhớ có lần thằng Tí bị té từ cây cò ke, da lưng nó bị gốc cây trúc nhọn xước một đường dài, rách cái áo trắng đi học, máu chảy ướt. Nó không dám về nhà mà chạy sang nội, nhờ trợ giúp. Nhờ “quyền uy” của nội mà bố mẹ tha cho nó một lần. Vậy mà nó cũng không tởn. Có phải vì sức hấp dẫn của ống thụt cò ke lớn quá nó không thể từ giã!
Mân mê trên tay nhánh hoa cò ke còn búp nụ. Như sợ chúng sẽ vụt mất đâu đó trong những công trình sắp sửa thi công ở vạt rừng này. Tôi vội vã lấy máy ảnh bấm vài tấm. Tiếng máy chụp ảnh kêu rắc rắc mà sao tôi cứ ngỡ như tiếng ống thụt. Ôi, sao mà thèm quá cái cảm giác được trúng đạn cò ke của thời niên thiếu.

9 nhận xét:

  1. chị không biết cây cò ke, giờ thì hơi biết rùi nhưng có dịp vô thăm em phải sờ tận tay bứt tận trái, cắn thứ xem chua ngọt ra răng mới thú. À, từ bài cò ke nhà này mà nhà kia có bài thơ cò ke dễ thương ghê.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Luôn welcome chị nha! Mong chị lắm! Hè này đến TN một chuyến đi chị.
      Còn cái nhà kia có bài thơ cò ke là hình như không phải vay mượn cảm xúc mà là "chỉa" luôn thì phải. Nhưng cứ như của chính mình vậy chị ơi.

      Xóa
  2. Thúy Phương15:07 27/4/12

    hồi nhỏ, em có chơi trò này và có nghe đến loại quả này, nhưng thực sự thì ko thể nhớ chính xác nó thế nào. chỉ nhớ là tụi con trai cầm cả nắm trong tay những quả tròn tròn, bé bé, nói đạn này bắn mới thích chứ tụi con gái có biết nó từ đâu đâu. mà hình như đạn này bắn xa và mạnh hơn mấy quả khác, đứa nào có đạn này đắc ý lắm, vênh lắm.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn em nhiều đã đến thăm và động viên HNM. Chúc em một tối vui vẻ. Mong gặp lại

      Xóa
  3. Thannk you you! Nhờ có tản văn này mà Choẽ bò sản xuất công nghiệp được bài thơ nha. Tản văn viết hay quá, tên cây cũng kỳ cục quặc. Trò chơi lại rất tinh nghịch ngợm. Thì thế mới ra thơ. Cảm ơn tác giả tản văn này nhiều nhiều.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chúc mừng bài thơ còn oách hơn cả tản văn. (Nhớ trả thù lao khơi nguồn sáng tạo nha). Chúc vui vẻ!

      Xóa
  4. Ngoài Bắc quả này vẫn thường gọi là "quả mé", có vị chua chua, nhồi vào ống tre, ống trúc nhỏ rồi bắn gọi là bắn phóc, trúng rất đau nhưng mà thú vị. Thời thơ ấu trẻ con đều rất thích trò chơi bắn nhau bằng loại súng ống tre nhồi loại quả này...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thế hả anh? Quả cò ke? Quả mé? Mới đó mà đã phải "phiên dịch" rồi! Cảm ơn anh tới thăm nha. Chúc anh buổi tối vui vẻ. Mong anh thường xuyên tới thăm nhà em.

      Xóa
  5. Nặc danh03:06 25/11/12

    Trai nay la trai bù lời, kg phai ko ke. Trai bù lời rat hoi, kg an duoc. Con trai ko ke thi chua, an duoc.

    Trả lờiXóa