Thứ Sáu, 8 tháng 7, 2011

LÊN LŨNG CÚ (Phần I)

                              (Trước Cổng trời Quản Bạ)

          Sau chuyến du nam dự lớp tập huấn, bồi dưỡng viết văn Nguyễn Du khóa V tổ chức tại Pleiku về, hôm nay tôi lại cùng đoàn văn nghệ sỹ Phú Thọ (họa sỹ và nghệ sỹ nhiếp ảnh) có chuyến du hành lên Lũng Cú - cực Bắc của Tổ quốc. Đoàn có 19 người (cả lái xe), khởi hành từ Việt Trì lúc 6 giờ sáng mà mãi tới hơn 8 giờ tối chúng tôi mới đến được thị trấn Đồng Văn.           
                   Chỉ với một số thông tin về cao nguyên này tôi đã bị hấp dẫn rồi. Cao nguyên đá Đồng Văn là một trong 77 công viên địa chất trên thế giới (của 24 quốc gia), và là công viên địa chất thứ 2 tại khu vực Đông Nam Á. Nó bao gồm toàn bộ diện tích 4 huyện Mèo Vạc, Đồng Văn, Yên Minh, Quản Bạ, có diện tích hơn 2.300 cây số vuông, với gần 250 ngàn người. 80% diện tích cao nguyên là đá vôi, mang nét đặc trưng của vùng khí hậu ôn đới. Theo đánh giá của các nhà khoa học, nơi đây có cảnh quan địa chất và kiến tạo địa chất điển hình cho sự hình thành cua lớp vỏ trái đất ngày nay. Nơi đây đã tìm thấy hóa thạch cổ sinh của nhiều sinh vật có niên đại khoảng 500 triệu năm về trước. Có 40 điểm di sản có giá trị về mặt tài nguyên, ý nghĩa quốc gia như: 7 di sản về tiến hóa trái đất, 7 di sản về vườn đá. Cao nguyên này cách chỗ tôi ở gần 400 km, thế mà từ khi được UNESCO công nhận danh hiệu oách như thế mà tôi vẫn chưa lên thăm được. Vì vậy chuyến đi này tôi háo hức lắm.

          Từ thành phố Hà Giang, theo đường 4C, xe chúng tôi bắt đầu cuộc hành trình bò dốc, leo đèo, vượt núi. Chỉ có 144 cây số từ thành phố lên thị trấn Đồng Văn thôi mà số thời gian phải gần gấp đôi từ Việt Trì lên Hà Giang. Đường đèo quanh co, khúc khuỷu, xe chỉ chạy được với vận tốc khoảng 20-25 km/h, đặc biệt từ lúc bước vào đất cao nguyên đá Đồng Văn, trung tâm của công viên địa chất toàn cầu thì xe chỉ nhích từng tí một vì đèo cao, vực sâu, cua tay áo liên tục, đường hẹp lại rất xấu. Đoạn này, xe chỉ chạy với vận tốc khoảng 10-15 cây số/h. Sóng điện thoại lúc có lúc mất. Nhắn tin cho em lúc được lúc không. Ngồi trong xe nhìn ra, đẹp thì đẹp thật nhưng mà run. Nhỡ có sao thì… 
                 (Phía sau, dưới thung lũng là thị trấn Quản Bạ)


          Hà Giang - Quản Bạ - Yên Minh - Đồng Văn toàn núi đá là núi đá. Đá đủ các hình thù, đủ các kiểu dạng. Có lúc như đàn lợn con nằm bò ra ven đường. Có lúc lại như đàn ngựa hoang từ trên núi lao băm lao bổ ra chặn đường. Non bộ chẳng là cái gì so với bạt ngàn đá nơi đây. Lạ là rất ít đất trong đá mà ngô vẫn cứ xanh rì ra dọc hai bên đường. Khí hậu mát mẻ, trong lành. Xe có lúc treo chênh vênh trên đỉnh núi, có lúc lại luồn chạy mãi dưới thung lũng, hai bên là núi đá dựng đứng. Đi mê mải là thế, thế mà khi ngoảnh lại cái chỗ mình vừa qua vẫn ở dưới chân. Nhìn lên trên đầu, một vài cái ô tô nhỏ như con kiến đang lên đỉnh. Nhìn xuống dưới chân cũng thế, cũng có vài cái đang ì ạch leo lên. Đường như con rắn lượn vắt vằn vèo quanh núi. Nhìn rộng ra thì có cảm giác như đang đi trên máy bay. Bồng bềnh, chao đảo, lắc lư như lên đồng. Thỉnh thoảng mây ùa vào xe mát lịm. Đôi chỗ, ruộng bậc thang như những hoa văn trang điểm vào vách núi trông thật thích mắt. Đẹp đấy nhưng tôi vẫn cứ nhớ chuyến đi thực tế ở cao nguyên Gia Lai với bạt ngàn cao su, bạt ngàn cà phê, bạt ngàn nắng gió với các bạn bè viết văn của tôi.
                                 (Núi đôi của Quản bạ)

                                  (Sắp đến Đồng Văn rồi!)


          Trời biên cương tối rất nhanh. Đã chậm rồi lại còn gặp xe tai nạn làm tắc đường. Một chiếc xe lu chẳng biết đi đứng thế nào lao xuống vực, may mà anh tài nhảy ra kịp không thì… Thế là xe cứu hộ đến chắn ngang đường. Mãi sau, xe tắc hơi bị nhiều họ mới tạm dừng công việc trục vớt để lấy chỗ cho xe tránh qua. May mà xe đoàn cũng vừa lọt. Hú vía. 
                          (Tắc đường vì xe lu lao xuống vực)


          Hơn tám giờ tối tìm được chỗ nghỉ, nơi ăn xong người mệt nhoài. Chợt nhìn lên trời một nửa vầng trăng lung linh đang trôi. Trời! Đẹp quá! Trăng biên cương! Thị trấn bé bằng lỗ mũi, điện tối om om, giờ có nửa vầng trăng này thật thơ mộng quá. Xung quanh là núi đá im lìm nổi bật trên nền trời dưới ánh trăng. Lâu lắm rồi mới được thưởng thức vẻ hoang sơ của trăng như thế này. Hình như có sương rơi? Lành lạnh. Sao giữa mùa hè lại thế này nhỉ? A, phải rồi độ cao nơi này so với mực nước biển là 1600 mét cơ mà (hơn Pleiku, Pleiku chỉ có 800 mét). Thảo nào mát mẻ thế. Trăng kìa! Cứ như mơ ấy.

Định viết cái ghi chép cho nó tươm tươm nhưng mệt quá đanh post tạm vài cái ảnh gọi là tư liệu để bạn bè ngắm cho nó thèm. Mấy khi được lên “công viên địa chất toàn cầu - cao nguyên đá Đồng Văn”. Còn đâu cứ nhập tâm mai kia về tưởng tượng lại viết cho nó oách.

                                            (Một số họa sỹ nữ trong đoàn)



8 nhận xét:

  1. Sướng!
    Mới cắt tóc trông bảnh trai hẳn, bác nhẩy!
    Hình như lại đứng gần em nào rồi, hehe!

    Trả lờiXóa
  2. Đứng gần thì đã sao? Chú chỉ được cái nhìn lệch. Cảm ơn đã ghé thăm nhà.

    Trả lờiXóa
  3. Nhà báo lại lên đường, chuyến đi oách quá. Đọc thấy thèm ghê. Cố ghi chép cập nhật đều cho bà con biết nhé. Chúc mừng chuyến đi.

    Trả lờiXóa
  4. Nặc danh07:43 9/7/11

    Chết vì cái núi đôi thôi
    Vừa rời Cu lại đến chơi Cổng trời
    Mấy em họa sỹ có mời
    Thì đừng, dành để cho người phủ Đoan
    Nhà My vừa mới đầy tràn
    Xin người chớ có làng màng nữa nghe

    Trả lờiXóa
  5. Chết vì cái núi đôi thôi
    Vừa rời Cu lại đến chơi Cổng trời
    Mấy em họa sỹ có mời
    Thì đừng, dành để cho người phủ Đoan
    Nhà My vừa mới đầy tràn
    Xin người chớ có làng màng nữa nghe

    Trả lờiXóa
  6. Mệt mà ngài Tổng viết được thế này quả là rất tâm trạng đấy. Cao nguyên đá Đồng Văn nghe ngài nói tôi đã thích được khám phá rồi mà chẳng biết đến bao giờ mới được đi.
    Chắc còn nhiều hấp dẫn nữa đang chờ ngài.
    Chúc ngài Tổng chuyến này về lại khám phá được thêm một loài hoa nữa nhé.

    Trả lờiXóa
  7. Hôm qua vừa ở Plây - Cu
    Hôm nay Lũng - Cú lu bù khoái ghê
    Chụp mấy cái ảnh đến mê
    Hai em hai nách sướng tê cả người
    Ngồi nhà trông cảnh mát tươi
    Mà nôn nao quá Chõe ơi, Chõe à
    Nhớ chăm sóc mấy bông hoa
    Xuân Hương, Lệ Thủy như là Nhã My!

    Trả lờiXóa
  8. Mặc cho các bác nói gì
    Nhà em vẫn cứ nhã my nồng nàn
    Hoa Tây Nguyên đẹp mê man
    Tựa trong huyền thoại ngút ngàn gió reo...

    Trả lờiXóa