Thứ Hai, 4 tháng 7, 2011

BÁN



Cân lên, bán hết các quả đồi ở phố Pleiku
Tôi rao bán
Có ai mua không?
Quả này một lạng, hai chục ngàn
Có đêm trăng sáng
Quả kia bốn lạng bán ba chục ngàn đồng thôi
Nơi có công viên, có môi hôn lần đầu hẹn
Mời đến mà xem, đồi nhỏ nửa lạng cho thêm
Có gót chân mềm hai đứa
Dốc cao, dốc thấp cho luôn cả
Tôi về tay không
Cả những cây thông thổn thức nhìn khi tựa đầu vào ngực anh
Cũng đem bán nốt
Để không còn kỷ niệm những ngày có anh
Được bao nhiêu cũng đành
Tôi dành dụm lấy
Về mua lại những bình yên
Có ai bán
Những ngày chưa có anh?

                                              Trần Thanh Nhã

2 nhận xét:

  1. Đừng bán người ơi! Hãy giữ lấy những gì trời đã cho. Hãy nắm lấy cơ hội trời đã định. Bài thơ càng đọc càng thương. Đó là một sự nói ngược.

    Trả lờiXóa
  2. Nặc danh23:00 9/7/11

    Sao lại bán thế? Tôi xin mua ngay đây, cho địa chỉ nhé.

    Trả lờiXóa