Rét nào hơn rét đêm nay
Buốt thon thót, rụng ngón tay...
hả giời?
Cóng tê, kim chọc khắp người
Mấy lần chăn cuộn, kêu trời vẫn
run
Vườn khuya lặng ngắt, dế giun
Đường khuya cây cũng như lùn
trong sương
Trời ơi! Bao kẻ tha hương!
Cửa nhà không có, chiếu giường
cũng không
Nằm không được, ngồi chẳng xong
Giọt đèn đông cứng còn mong chi
người?
Khổ chưa chiếu đất màn trời?
Bao nhiêu đói rét, tơi bời bấy
nhiêu!
Giáng sinh, Chúa giảng bao điều
Làm sao ấm được cái nghèo đêm
nay?
Viết lúc 2 giờ sáng 17-12-2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét