Dạo phố chiều nay chỉ một mình tôi
Đi hay về cũng chẳng còn biết nữa
Ngơ ngác giữa dòng đời mặc đèn
xanh đèn đỏ
Họ một lối về, tôi ngã năm, ngã
ba...
Có phải đoạn đường này em đã từng
qua?
Dáng ai kia sao giống em đến thế
Xe At-ti-la điệu đàng quành chỗ rẽ
Màu áo em nổi bật giữa bao người
Chỗ này đây em đã từng ngồi
Quán cà phê có cái tên Nửa nhớ
Ghế trống không nhưng vẫn còn hơi
thở
Cả ánh nhìn dùng dắng vẫn còn đây
Bao lứa đôi đang tay trong tay
Chiều công viên dập dìu thơ mộng
quá
Một mình tôi co ro trên ghế đá
Em ngồi phía này, đêm đó phải không
em
Thành phố bây giờ như cũng rộng dài
thêm
Đâu cũng thấy bóng em, đâu cũng là
kỷ niệm
Đâu cũng nồng nàn, đâu cũng thương
cũng mến
Nỗi buồn này yêu lắm, dịu dàng ơi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét