Tôi bày ra giữa chợ đời
Sạp thơ lục bát còn tươi chữ vần
Này người, xin hãy dừng chân
Thêm dăm nụ gió dành phần cho
thơ
Này là câu lục ngu ngơ
Yêu thương rát ruột còn vờ như
không
Để rồi con sáo sang sông
Giật mình thất vận bồng bông mà
nhìn
Này là câu bát cả tin
Đong đưa ánh mắt, muôn nghìn đã
trao
Đắng cay yêu vẫn ngọt ngào
Đến khi tay trắng lao đao mà
cười
Lục bát à, lục bát ơi!
Buồn đau không bán, vui cười không
mua
Lang thang một gã quê mùa
Gánh thơ ra chợ, vào chùa… cầu
may…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét