Trời ơi! Sao lại thi vào những
ngày này?
Khi tiếng ve ran trên những vòm
cây nức nở
Khi tím ngắt bằng lăng và cháy
trời phượng đỏ
Khi tuổi học trò dùng dắng sắp
trôi qua
Buổi học cuối cùng tan lớp chẳng
ai ra
Những ánh mắt nhìn nhau thảng
thốt
Cô bé ơi, hình như em chực khóc?
Mười hai năm đèn sách hết rồi ư?
Giấu gửi cho em, nhận nhé một
trang thư
Trong ngăn bàn đó, chỗ của me,
xoài, ổi
Chẳng sin, cost đâu, chỉ những
câu thơ viết vội
Và cánh phượng hồng ép trong sổ
này đây
Sao lại thi vào những ngày này?
Khi bao nhiêu điều vẫn còn đang
ấp ủ
Tiếc quá những ngày qua để bây
giờ dang dở
Điên hết cả đầu đừng kêu nữa ve
ơi!
Xin thời gian dừng lại, đừng
trôi
Đừng thi nữa, dành mực tím để bằng
lăng tím nữa
Dành mực đỏ, dấu son cho phương
hồng rực lửa
Cháy bùng lên sáng mãi những
ngày này
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét