Dòng sông cạn
Chật cứng những cái nồi cơm
điện
Chen chúc nhau
Cái trước, cái sau kết bè
kết mảng
Nắng chiều lấp loáng
Lờ đờ trôi
Phập phều trôi...
Khẩu trang, kính đen như lũ
cao bồi
Những hình nộm
ngoi ngóp,
nhấp nhô, luồn lách
Tàu hoả, công - ten - nơ
như con lươn, con trạch
Hú còi đành đạch trườn lên
Ô tô nổ máy như rên
Cua bò nhích từng tí một
Vón cục
Dòng sông tắc tịt
Đám nồi cơm điện đóng băng
Có một chiếc xe cứu thương
Đèn đỏ, đèn xanh, rú còi náo
loạn
Nằm chết cứng ở giữa dòng
sông cạn
Hình như trong đó có người
Ngáp mãi, ngáp mãi
Cuối cùng
Tìm được lối thoát lên trời!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét