Chiều buông lơ lững nơi góc quán
Đèn màu nhập nhoạng thế ánh trời
Loạn xạ laser rọi vào tâm trí xanh đỏ vàng tím
Chập chờn bóng ai
Nơi góc quán cà phê Nasa
Kẻ vào ra chầm chậm thảy từng bước trên bậc đá
Cỏ xanh phủ dọc lối đi không còn xanh nữa như màu xanh ban ngày
Nền nhạc lõi chõi vu vơ gõ vào tâm trí
Góc quán có cô nàng khỏa thân đứng nhìn
Ngày nào cũng thấy một người giống nhau ngồi phía ấy
Chiều buông lơ lững
Có một người giống người hôm qua
giống người của hôm trước ngày hôm qua
Nơi góc quán
Không biết để làm gì.
Cái người ấy cứ lặng im
Trả lờiXóaBởi đang dang dở đi tìm tương tư
Mưa giăng giăng cái mịt mù
Hai phương trời vắng, quán thu gọi lòng
"Chiều buông lơ lững
Trả lờiXóaCó một người giống người hôm qua
giống người của hôm trước ngày hôm qua
Nơi góc quán
Không biết để làm gì".
Kết rất gợi. Biết ngồi nhớ, ngồi đợi mà vẫn hỏi. Bài thơ gợi lắm. Chúc mừng.
Hôm qua "Đoản khúc một chiều mưa", hoomm nay "Cà phê một mình", đọc HNM thơ tình hay miên man. Chúc mừng.
Trả lờiXóaSao không cho cái ảnh minh họa cho lãng mạn nhỉ?
Trả lờiXóahi hi chú Tổng!
Trả lờiXóabài thơ nghe (không dám đọc) quen quen nha! chúc vui
Nền nhạc lõi chõi vu vơ gõ vào tâm trí
Trả lờiXóaGóc quán có cô nàng khỏa thân đứng nhìn.
Một không gian buồn trầm lắng đong đầy trong thơ, tâm trạng nhớ và mong... Chúc anh luôn vui khỏe và thành công
@ QK
Trả lờiXóaQuả là hai phương trời vắng. Cafe một mình góc quán thu buồn hiu hắt anh QK ơi.
@ Minh Thúy
Trả lờiXóaCảm ơn lời khen của bạn. Mong bạn đến thăm HNM thường xuyên nha. Chúc bạn vui
@ Hữu Trực
Trả lờiXóaCảm ơn bạn đã theo dõi và trân trọng tình cảm bạn dành cho HNM. Mong gặp lại
@ Kiều Trang
Trả lờiXóaCảm ơn bạn nhắc nha. Hjhj... Mình kịp bổ sung rồi đấy!
@ VŨ MIÊN THẢO
Trả lờiXóaChào Bác đến thăm HNM. Không quen sao được hả bác? Một nhà cả mà Bác nhỉ?! Chúc Bác luôn vui và thơ hay nhá!
@ Hà Công Trường
Trả lờiXóaVui vì thấy HCT thường xuyên đến với HNM. Mong đón bạn
"...Có một người giống người hôm qua
Trả lờiXóaGiống người của hôm trước ngày hôm qua
Nơi góc quán...":
Ngồi nhâm nhi giọt đắng từng ngày, cắn những hạt hướng dương ngọt bùi trong túi mình của những ngày hôm trước ngày hôm kia... Cô nàng khỏa thân góc quán ấy đứng nhìn ướt dần mi mắt...
Gửi anh Nguyễn Thế Yên!
Trả lờiXóa"Ngồi nhâm nhi giọt đắng từng ngày, cắn những hạt hướng dương ngọt bùi trong túi mình của những ngày hôm trước ngày hôm kia... Cô nàng khỏa thân góc quán ấy đứng nhìn ướt dần mi mắt...".
Đến bức tranh hay con ma-nơ-canh ấy cũng "đứng nhìn ướt dần mi mắt" thì xa xót lắm rồi phải không anh? Cảm ơn anh chia sẻ nha.