Chủ Nhật, 7 tháng 8, 2011

HƯƠNG SẮC MÙA THU

          
          Sau những ngày nắng nóng kéo dài rồi tiếp đó là mưa bão, sáng nay khi thức dậy, tôi bất chợt nhận thấy một khung cảnh rất lạ kỳ. Bình minh lên. Những tia nắng sớm mai hắt lên bầu trời không thành những dẻ quạt, le lói, gay gắt như những ngày qua nữa mà nó lan toả hơn, dịu mát hơn. Bầu trời đằng đông hừng lên một gam màu pha trộn giữa màu vàng của ánh dương và xanh lam của da trời buổi sớm. Lại nữa, dãy núi Tam Đảo phía đó nổi bật trên nền trời một đường gấp khúc, nhấp nhô những đỉnh núi. Mặt trời thập thò như thẹn thùng e ấp ẩn hiện ở phía sau. Chính cái màu lam dương của trời đã làm nền tôn cái màu xanh thẫm của núi làm cho nó nổi bật hơn, lung linh hơn. Ba ngọn Tam Đảo sừng sững vươn lên như dẫn cả dãy núi đang nhấp nhô đó cùng chuyển động. Cả ngọn tháp truyền hình nữa, ngày trước có thấy đâu mà sớm nay sao tự nhiên hiện lên như cũng đua nhau với đỉnh núi để khoe hình, khoe dáng giữa trời xanh. Phía tây, dãy Ba Vì được nắng sớm mai chiếu tới cũng lung linh, xanh thẫm giữa đồng bằng. Nơi tôi đang đứng đây, núi Hùng trầm tư trước ngã ba Hạc. Chưa sớm mai nào mà bầu trời lại trong xanh đến vậy.
          Vươn vai hít thở không khí trong lành, tôi chợt nhận ra những chiếc khăn voan màu trắng đục đang vắt trên những rặng cây, bờ tre cuối xóm. Và lưng đồi phía xa kia nữa cũng bảng lảng khăn voan. Sương! Phải sương mai không? Mờ ảo lắm! Mềm mại lắm! Đúng thật sương mai rồi! Thì thế sáng nay trời mới mát mẻ trong lành đến vậy đấy chứ. Và… có một mùi thơm dìu dịu từ đâu lan toả tới, lúc thì ngào ngạt ngát hương, lúc lại thoang thoảng thì thầm xa ngái. Tôi nhắm mắt lại và hít căng lồng ngực rồi bất chợt mỉm cười khi phát hiện ra đó là hương thị. Trong đầu tôi, quả thị từ trong cổ tích lăn ra. Không kìm nén được nữa tôi reo to một mình: Mùa thu đã về!
          Bốn mùa trong năm tôi thích nhất mùa thu. Không tươi cành xanh lá, nẩy lộc đâm chồi như mùa xuân; không rực rỡ chói chang, sôi động như mùa hạ; không co ro cúm rúm, xơ xác như mùa đông, mùa thu hiền dịu, man mác vừa đủ vui, đủ buồn, vừa đủ độ cho ta chơi vơi với thiên nhiên, tươi mới giữa dòng đời. Qua rồi mùa bão dông, nắng lửa, thu sang, sông nước hiền hoà trôi. Mây trắng nhởn nhơ bay thoả sức soi ngắm mình dưới đáy sông xanh. Cánh chim trời hình như cũng thư thả hơn. Tiếng chim gáy gù gọi nhau sao mà da diết thế. Gió cũng hiền hơn, không giận giữ giằng giật trong các cơn bão mùa hạ, không tê tái rét mướt như mùa đông mùa xuân, gió thu mơn man vừa đủ để cõng lời ru của mẹ của bà, vừa đủ man mác để cho các nhà thơ sáng tác, vừa đủ mát để cho bác nông dân ra đồng thăm ngô lúa, ngắm mây bay.
        Mùa thu hoa cúc vàng nở rộ. Mùa thu lá vàng xào xạc rơi... Nắng vàng rọi qua những tán lá vàng như được nhuộm vàng thêm một lần nữa để thành những sợi tơ mật vàng óng ánh nối trời với đất. Cúc vàng khoe sắc hai bên đường, giọt nắng vàng nhảy nhót đậu trên vai, lá vàng bay bay chao liệng rải thành thảm vàng để cho gót sen mềm chân em dạo bước giữa vườn thu. Đâu cứ phải mùa thu của Lê-vi-tan mới đẹp, vườn thu em cũng tuyệt quá chừng. Hỡi các nhà thơ, hoạ sỹ, các vị đã chộp được cảnh này chưa mà nên thơ thu, thành tranh thu?

Giữa cái sắc vàng mê mẩn ấy nổi bật trong hồn tôi, phía cao nguyên lộng gió là màu tím biếc thủy chung, đó chính là hoa nhã my huyền thoại. Mùa thu là mùa nhã my khoe sắc, bung nở hết mình, tươi thắm, rực rỡ sau bao ngày chờ đợi, chắt chiu hương trời nhị đất. Bao đôi lứa yêu nhau đều tìm đến vùng này, đi giữa sắc vàng của dã quỳ, mê mải ngắm hoa nhã my, ngắt bông nhã my trao nhau thay cho lời nguyện ước. Sắc vàng quý phái của dã quỳ, màu tím thủy chung của nhã my hòa quyện nhau làm cho thu cao nguyên đẹp lạ lùng. Không rõ rệt như xứ bắc, không nhòa nhạt như xứ nam, thu cao nguyên nắng gió hiền hòa, da diết tiếng thông reo, róc rách tiếng suối chảy.
Mùa thu là mùa trái chín. Nhãn, bưởi, hồng, na, chuối, thị… đều sẵn sàng, náo nức đón đợi rằm trung thu. Lộc đất, hương trời, tình người đều kết thành trái ngọt. Nhấm nháp vị ngọt của trái thu mà cảm ơn trời đất, biết ơn bàn tay lao động của con người. Che chắn bão dông, ngăn ngừa nắng lửa, chống hạn, chống úng, diệt trừ sâu bệnh, chăm bón cho cây… để bây giờ ta được thưởng thức hương vị nồng nàn của trái thu. Lạc giữa chợ quê, đằm trong hương thị, đi giữa miên man các loại quả chín đang được bày bán trước mặt, tôi bỗng thấy mình háo hức như thời thơ trẻ. Có phải tết trung thu đang về? Hình như có cả tiếng trống ếch gọi thu rộn ràng lắm. Mâm ngũ quả trông trăng, đèn ông sao lung linh như cùng mùa thu ùa về hiện lên trong tâm trí trẻ thơ của tôi. Đâu đây, tiếng trẻ con í ới gọi nhau tới trường lại càng làm cho tôi thêm háo hức. Mùa thu là mùa tựu trường, bắt đầu một mùa đèn sách văn chương. Ơi mùa thu thơ ngây của tôi!
Cứ mỗi độ thu về, cha tôi lại bần thần ngơ ngẩn nhớ mùa thu cách mạng năm xưa. Cha kể cho chúng tôi nghe không biết bao nhiêu lần về mùa thu ấy, mùa thu năm 1945 của thế kỷ trước. Từ lúc còn nhỏ cho đến tận bây giờ, mỗi mùa thu sang là trong tôi hình ảnh cờ đỏ sao vàng tung bay rợp trời, tiếng trống rền vang, bước chân rầm rập của người dân quê tôi vùng lên cướp chính quyền lại hiện lên rõ mồn một. Mặc dù tôi đâu có biết ngày ấy, cái ngày mà tôi vẫn chỉ là cát bụi đâu đó trên thế gian này. Lớp người như cha tôi giờ không còn mấy nhưng không khí mùa thu cách mạng ngày đó vẫn ngời sáng mãi trong tâm trí chúng tôi và các thế hệ. Tôi bỗng liên tưởng rằng: chẳng những mùa thu là mùa trái chín của thiên nhiên trời đất mà còn là mùa của thành quả cách mạng được thu hái thành công của người dân nước Việt. Hơn sáu chục năm đã qua, tinh thần mùa thu cách mạng tháng Tám ngày ấy vẫn nguyên vẹn, khí thế vẫn tưng bừng, rộn rã, vẫn hừng hực thế lực tiến công. Đất nước đổi mới đi lên, bốn mùa dân no ấm, mạnh giàu. Mùa thu vì thế mà càng ý nghĩa hơn, đằm thắm hơn.
Tháng tám/ Mùa thu xanh thắm/Mây nhởn nhơ bay/ hôm nay trời đẹp lắm! Mây của ta/ Trời đất của ta…”. Tự nhiên tôi bật lên khe khẽ câu thơ của Tố Hữu và bồi hồi nhẹ bước dưới nắng thu… Tiếng loa phóng thanh đâu đây bất chợt vọng lên câu hát “Xanh xanh thắm bầu trời thu Hà Nội, hồ Gươm xanh hay mắt em xanh”. Và tôi bỗng bồi hồi mơ đến ngày được đón em ra bắc đi dưới trời thu Hà Nội, lên Tam Đảo ngắm núi Ba Vì, về đất Tổ đứng trên đỉnh núi Hùng mà trông ra bốn hướng, nhớ về ngàn xưa và trông tới mai sau, mà ôm cả khoảng trời thu xanh vào lòng để cùng hát lên bài hát về mùa thu. “Mùa thu sang anh cùng em lên đường, đi xây dựng hạnh phúc quê hương…”. Tôi ngơ ngẩn nhìn đất, nhìn trời, nhớ em và thả hồn cùng mùa thu. Ơi mùa thu yêu thương của tôi!

15 nhận xét:

  1. Bức tranh mùa thu của đất Tổ có thêm bông Nhã My nữa thì thật là hoàn hảo!

    Trả lờiXóa
  2. Hương sắc mùa thu thấy mùa thu hiện lên đáng yêu quá. Tôi cũng rất thích mùa thu. Cảm ơn HNM với bài viết ấn tượng này.

    Trả lờiXóa
  3. Mùa thu thường gợi cho ta những cảm giác bâng khuân xao xuyến, một chút vấn vương, một chút thương nhớ nhưng lại hóa ra thương nhớ rất nhiều. Tản văn này vết có cảm xúc, giàu hình ảnh, quan sát kỹ và rất đáng yêu. Chúc mừng HNM

    Trả lờiXóa
  4. "Và tôi bỗng bồi hồi mơ đến ngày được đón em ra bắc đi dưới trời thu Hà Nội, lên Tam Đảo ngắm núi Ba Vì, về đất Tổ đứng trên đỉnh núi Hùng mà trông ra bốn hướng, nhớ về ngàn xưa và trông tới mai sau, mà ôm cả khoảng trời thu xanh vào lòng để cùng hát lên bài hát về mùa th". Em nào được tác giả "yêu tiên" thế này thì tuyệt vời. Mùa thu thế mới ý nghĩa và đáng yêu chứ.

    Trả lờiXóa
  5. Mùa thu có sắc vàng hoa cúc, sắc vàng lá cây, sắc vàng ánh nắng, màu tím của hoa nhã my (tôi chưa biết loại hoa này, chắc đẹp lắm) và hương vị quả ngọt. Bài viết thật cảm xúc, có hồn, khiến người đọc cũng lâng lâng.

    Trả lờiXóa
  6. Cảm hứng trước thu dịu cả cõi lòng
    Kệ những trở trăn gập ghềnh bão giá
    Chỉ biết trong tôi bồi hồi rất lạ
    Khi mùa thu về trong sớm thu nay

    Cả một trời nhẹ gió heo may
    Núi bất chợt được mây choàng voan trắng
    Và lung linh cùng dịu vàng nhẹ nắng
    Ngẩn ngơ ơi mềm mại ngẩn ngơ lòng

    Chia sẻ cùng XT nhé

    Trả lờiXóa
  7. Hình như nhà lão Chõe Bò dạo này thả hồn lên trời theo cánh diều để mơ màng ngắm về một phương trời nào xa lắm nên bài văn xuôi này lão viết giống như một bài thơ. Xin thổ lộ thử xem có giống tiếng thu của nhà Chõe không nhé!

    Mùa thu hoa cúc nở vàng
    Chưa bằng sắc tím mơ màng Nhã my
    Mùa thu thủ thỉ điều gì
    Sáo diều cứ hát vu vi đêm ngày
    Mùa thu đỏ rợp cờ bay
    Tình Nam nối Bắc đắm say tràn trề
    Mùa thu mơ mộng đê mê
    Cho sợi mây trắng vỗ về trời xanh
    Mùa thu choáng ngợp hồn anh
    Để nhà Chõe viết văn thành bài thơ.

    Trả lờiXóa
  8. Cảm ơn chú Tuấn đã sớm đến với thu quê hương và có ý kiến đề xuất rất thú vị và lãng mạn. Hy vọng sẽ được toại nguyện cùng tac sgiar.

    Trả lờiXóa
  9. Cảm ơn các bạn Hải, Diệu Linh, HOàng, Hồng Thơm đã ghé thăm Hoa nhã my và đọc, chia sẻ, vui cùng HNM.

    Trả lờiXóa
  10. Cảm ơn anh Vũ QUốc Khánh đã ghé thăm và có thơ chia sẻ. Trân trọng.

    Trả lờiXóa
  11. "Hình như nhà lão Chõe Bò dạo này thả hồn lên trời theo cánh diều để mơ màng ngắm về một phương trời nào xa lắm nên bài văn xuôi này lão viết giống như một bài thơ".
    Cảm ơn bác Cầm Sơn đã thăm và cho em đi tàu bay với tản văn này. Bác đã chuyển thề, cải biên tản văn của nhà em thành bài "luộc bát" khá nhuyễn và đảm bảo ý của bản chính. Trân trọng.

    Trả lờiXóa
  12. Đọc "hương sắc mùa thu" một tản văn như bài thơ lay động lòng người. Tôi lại đọc "Em mang mùa thu đi đâu" trong nỗi nhớ của mình mới hiểu cái đăm đắm, cái nặng lòng của XT với mùa thu là như thế nào. Tôi cũng vậy thôi (Mùa thu trong tôi là đẹp lắm có lẽ vì nó hợp với tôi hơn) có điều tôi không nói ra cái nỗi niềm ấy được như XT.Chúc mừng và cảm ơn anh.

    Trả lờiXóa
  13. Cảm ơn anh Nguyễn Thế Yên đã đồng cảm với tác giả. Quả tưực mùa thu xao xuyến bâng khuâng đến lạ lùng. XT viết rất tự nhiên chứ không cố ý làm vậy đâu. Có lẽ chúng mình phải cảm ơn mùa thu, anh ạ.

    Trả lờiXóa
  14. Nặc danh08:57 10/8/11

    Nhắc đến mùa thu là thấy trong lòng dễ chịu rùi. Mùa thu bao h cũng đẹp làm người ta cảm thấy bâng khuâng. Mình có nhìu kỷ niệm trong mùa thu, toàn kỷ niệm bùn, nhưng năm tháng qua đi, thấy k còn bùn nữa mà nghĩ về nó chỉ thấy có chút xao động. Đó chỉ là một chút hương vị làm phong phú hơn cuộc đời muôn sắc màu mà mình mà mình mới trải qua1/2 của 1/2 đời người. Đôi lúc ngoảnh lại, thấy mình hơi giống cụ già, nhưng thật sự những kỷ niệm đã qua dù xấu, dù tốt nhưng thành quá khứ đều đẹp hơn vì nó là của mình, là một phần của cuộc đời mình ...
    Thui, k bà già nữa....Mùa thu có tết trung thu,hồi bé tí teo đi rước đèn với bọn trẻ con cùng tuổi từ đầu phố đến cuối phố; lại được các anh chị làm cho cái pháo j bằng hạt bưởi đốt nổ lách tách hay lắm. Bi h k còn những thứ ấy nữa, nhưng được ăn bánh nướng, bánh dẻo, ăn hồng, bưởi, đi ngắm trăng với bạn là zui rồi. Vi vu xe máy ngoài đường buổi tối mát lém.
    mọi người nói đúng, mùa thu thật đẹp.
    Cháu Loan Website.

    Trả lờiXóa
  15. Gửi cháu Loan!
    Cảm ơn cháu ghé thăm và viết lời comment thật dài, đầy kỷ niệm. Đúng là mùa thu làm thăng hoa bao cảm xúc. Mong tới HNM nhiều nha.

    Trả lờiXóa