Hết dốc cao dốc thấp
Gom cả sương mù quẳng vào thơ
Dúi cả những giọt cà phê xứ cao nguyên trong đó
Mang về
Sau chuyến đi Pleiku
Căn phòng chật thơm mùi hoa cúc
Vọng lời amí dạy cô gái Gia Lai
Trên tường, dốc trầm dốc bổng ngắc ngư
Sương mù rơi ướt gối
Những giọt cà phê mùi phố núi tràn vào thơ
Nâng giấc mơ
Bồng bềnh…
Bồng bềnh…
Cúc quỳ ơi
Trả lờiXóaPhố núi Pleiku
Sương đã ngẩn ngơ buông chùng đường vắng
Thu bơ vơ khao khát giữa lòng người
Thu rối bời trăn trở mãi không thôi
Người quảng cả vào thơ cúc quỳ ngất ngư mầu nắng
Cả dốc đồi vực thẳm
Để vần thơ đắng vị cafe
Để khi đêm về chất chứa nhưng suy tư
Nhớ
Mùa thu
Pleiku
Day dứt, bâng khuâng, bồn chồn, không ngủ
Giữa đêm trường hồn vía đi hoang
Nhẹ mà sâu. Lãng đãng mà quyện đặc. Ngửi thấy mùi cà phê thơm nức. Gửi ra Đất Tổ 1 ly nhé?
Trả lờiXóaTây Nguyên huyền bí va tình yêu thật tuyệt vời!
Trả lờiXóaCảm ơn tác giả
Sương mù rơi ướt gối
Trả lờiXóaNhững giọt cà phê mùi phố núi tràn vào thơ
Nâng giấc mơ
Bồng bềnh…
Bồng bềnh…
Một giấc mơ thật đẹp. Thơ trong HNM lãng mạn lắm. Chúc mừng.
Bài thơ ngắn nhưng có lẽ giấc mơ dài lắm đây. Chăc phải đang yêu nên mới viết lãng đãng thế. Chúc mừng HNM và tac sgiar nha.
Trả lờiXóaBài thơ rất nhẹ nhàng và sâu lắng. Đọc xong mình cản thấy ngắc ngư và bồng bềnh bồng bềnh...
Trả lờiXóaChào buổi tối anh QK. Rất cảm ơn bài thơ còm của anh. Trân trọng!
Trả lờiXóaCảm ơn NMT đã ghé qua và để lại lời nhắn. Có ít nhất một người nơi Đất Tổ đang "thèm" cafe phố núi đấy! Hiểu quá!
Trả lờiXóaCảm ơn lời nhắn rất ngắn ngủn mà dễ thương của minhhuong nhé! HNM mong được đón minhhuong hằng ngày. Chúc bạn một buổi tối vui vẻ.
Trả lờiXóaThùy Trang thân mến!
Trả lờiXóaRất vui khi bạn đến thăm HNM và có lời khen. Mong gặp lại.
Cảm ơn bạn Thu Hiền nhiều nhé! Mong được đón tiếp bạn thường xuyên. HNM chúc bạn một tối thật vui nhé! Thân mến!
Trả lờiXóaHình như HNM lần đầu đón bạn Phương thì phải?! Mong gặp lại bạn nha. Chúc vui
Trả lờiXóa" Trên tường, dốc trầm dốc bổng ngắc ngư/ sương mù rơi ướt gối" Một nỗi nhớ cuồng lặng của tình yêu (mảnh đất để lại dấu chân đầy duyên nợ) có lẽ chỉ có thơ mới đủ không gian và tư chất để cầm giữ thông qua lối viết sâu đậm, chân thành và đầy tinh tế của tác giả... Chia sẻ với anh!
Trả lờiXóaCảm ơn sự cảm nhận thật sâu sắc của anh Nguyễn. Quả là "nỗi nhớ cuồng lặng" nên ôm cả "mảnh đất để lại dấu chân đầy duyên nợ" ấy về phòng và bồng bềnh bồng bềnh một giấc mơ anh Nguyễn à. Thấy trên tường trong căn phòng nhỏ có nhiều đồi dốc ngắc ngư và "sương rơi ướt gối" như những giọt nước mắt nhớ nhung rơi rơi rơi rơi...
Trả lờiXóaThêm một lần nữa rất cảm ơn anh. Chúc anh buổi chiều thật vui. Trân trọng