Đã nửa tháng tư rồi em biết
không?
Hoa loa kèn nở như chưa bao giờ
nở thế
Bung hết mình và hướng về bốn
phía
Lặng lẽ khiêm nhường mà kêu xé
chờ mong
Quay phía nào cũng khắc khoải đợi
trông
Cũng không nhau,
Tiếng kèn rơi đứt quãng
Anh thổi hết hơi vẫn một mình một
bóng
Em ở phương nào tháng tư ơi?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét