Thứ Sáu, 8 tháng 6, 2012

KHÔNG ĐỀ


 

Vẫn không ngủ được người ơi!
Rạch đêm tiếng vạc xé trời vút qua
Nỗi buồn chưa kịp liền da
Lại rươm rướm máu, thế là lại đau!

8 nhận xét:

  1. Nỗi buồn có đáng chi đâu
    Bởi vì nghĩ quá cái đau nên buồn
    Chuyện mỏng tựa như cánh chuồn
    Thế mà nghĩ lắm cho buồn chất cao
    Thương quá chẳng biết làm sao?!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ta chung một kiếp giời đày
      Bởi yêu thương quá mới hay bị buồn

      Xóa
  2. Chỉ bốn câu lục bát mà hay toát mồ hôi. Tài thật!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Gửi ông (bà) khách qua đường!
      Cảm ơn ông (bà) ghé thăm và để lại lời nhận xét "toát mồ hôi". Trân trọng rất nhiều.

      Xóa
  3. Nặc danh02:48 9/6/12

    Bài "Vô đề " của Xuân Thu hay thật.AT có cảm tưởng trong đêm khuya thanh vắng có tiếng kêu ...thốt ra từ sâu thẳm của sự hụt hẫng ...buồn và không thể nào buồn hơn nữa ,Cứ cố nuôi hy vong ...rồi "vết thương lòng " sẽ lành nhưng " :
    Cả đêm ngồi vá đam mê
    Mũi chỉ vụng về buồn lại rách thêm ...
    Hy vọng ai đó sẽ vá lành nỗi buồn cho XT.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Gửi em Lê An Tuyên!
      Cảm ơn em thăm và động viên chia sẻ cùng anh. Quả thực, đúng là không thể buồn hơn đêm khuya thanh vắng nghe tiếng vạc cắt ngang trời, nhớ người mà người ở đâu? Trân trọng em nhiều. Chúc em luôn vui trên xứ người.

      Xóa
  4. Chỉ bốn câu lục bát mà gói cả khối tình nhớ nhung.
    Câu 1 như dẫn chuyện, gọi người và cũng là gọi mình, tiếng thở dài trong đêm.
    Câu 2: ám ảnh bởi tiếng vạc. Rạch, xé, vút, không động từ nào gợi hơn.
    Câu 3: nỗi buồn có da là sự liên tưởng, ví von tuyệt vời.
    Câu 4: rươm rướm máu và kết bơi "thế là lại đau", đó là sự buông xuôi khi sự thật là như thế.
    Chúc mừng tác giả bài thơ đặc sắc này

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Gửi Người yêu thơ!
      Cảm ơn bạn tới thăm và có những nhận xét, phân tích thật sâu sắc. Trân trọng bạn rất nhiều. Mong thường xuyên ghé thăm và cho biết quý danh.

      Xóa