Mọ mại trong đêm
Lục lọi kiếm tìm kỷ niệm
Mắt chong chong vào những vết cắn
Bên phía ngực trái
Lia chia lan khắp cả người
Ký ức gặm từng thớ thịt da
Nhói
Đau
Không sao ngủ được
Lầm lũi anh đi
Nhặt lượm đồi dốc Pleiku
Những ngày mưa xưa cũ
Nâng đóa nhã my trên tay
Nỗi nhớ quắt quay
Tắm mình trong dòng thác Phú Cường trắng xóa
Đi qua mùa hạ
Phiêu diêu mây gió mùa thu
Thả nỗi nhớ vào bồng bềnh sương Tam Đảo
Hồ Gươm xanh
Hà Nội thu xanh
Nỗi nhớ theo anh
Vòng tay ôm thành Tuyên ngái ngủ
Kỷ niệm hằn rõ vào đêm
Sông Lô êm đềm
Nỗi nhớ chảy về phía em
Dào dạt…
Nỗi nhớ chảy dài cùng đất nước, suốt ngày đêm thế này thì tình yêu dào dạt lắm. Bài thơ hay, nồng nàn. Chúc mừng Xuân My
Trả lờiXóa"Mọ mại trong đêm
Trả lờiXóaLục lọi kiếm tìm kỷ niệm
Mắt chong chong vào những vết cắn
Bên phía ngực trái
Lia chia lan khắp cả người
Ký ức gặm từng thớ thịt da
Nhói
Đau
Không sao ngủ được"
Day dứt quá. Da diết quá. Nhớ thế thì sao mà ngủ được. Chỉ mấy câu thôi mà diễn tả cảnh nhớ người yêu thương quá.
"Kỷ niệm hằn rõ vào đêm
Trả lờiXóaSông Lô êm đềm
Nỗi nhớ chảy về phía em
Dào dạt…"
Chảy miên man thế này thì sao mà ngủ được? Nhớ quá. Hình như kỷ niệm của tác giả rải khắp đất nước? Yêu xuyên quốc gia. Thơ hay, tình nồng. Chúc mừng XM.
Sớm mai vào HNM lại được đọc bài thơ tình hay quá. Mình cũng đang thao thức vì nhớ đây. CHia sẻ nha.
Trả lờiXóa"Vòng tay ôm thành Tuyên ngái ngủ
Trả lờiXóaKỷ niệm hằn rõ vào đêm
Sông Lô êm đềm
Nỗi nhớ chảy về phía em
Dào dạt…"
Hay! Thơ hay lắm!
" Mọi mại trong đêm
Trả lờiXóaLục lọi kiếm tìm kỷ niệm
Mắt chong chong vào những vết cắn
Bên phía ngực trái
Lia chia lan khắp cả người
Ký ức gặm từng thớ thịt da
Nhói
Đau
Không sao ngủ được..."
Như là hồn cốt của " từng đêm nỗi nhớ".
Nỗi niềm của máu. Lời của từng nhịp đập sát thương. Để rồi "sông lô êm đềm, nỗi nhớ chảy về phía em, dào dạt...".
- Bài thơ tải đầy và quá nặng nỗi yêu...
Anh để mùa thu nhớ em thành hoang dại
Trả lờiXóaBên những mọ mại kiếm tìm,
day dứt mãi tình thương
Những binh đoàn tình yêu
qua Pleiku, tắm thác Phú Cường
Rạo rực lòng anh
phiêu diêu cùng Hồ Gươm Hà Nội
Tam Đảo trắng trong sương,
thành Tuyên day dứt gối
Để sông Lô như chưa dào dạt thế bao giờ
Và mối tình
cứ đau đáu những trang thơ
Nồng nàn cháy
sưởi cho em vĩnh cửu
Chúc mừng bài thơ mới của HNM, một bài thơ tình da diết,
@ Thanh Thủy
Trả lờiXóaCảm ơn bạn thấu hiểu được nỗi nhớ của XM. Mong gặp lại bạn nhiều để được thêm đồng cảm và chia sẻ nha.
@ Minh Hằng
Trả lờiXóaLời khen của bạn là động lực giúp XM vượt qua được nỗi nhớ người yêu để yêu hơn và nhớ nhiều hơn nữa. Cảm ơn bạn nhiều. Chúc bạn vui nha
@ Diệu Thúy
Trả lờiXóaĐúng là nỗi nhớ của XM dài ngoằng ngoẵng thế bạn ơi...
@ Ngọc Bích
Trả lờiXóaCảm ơn Ngọc Bích nha. Đùa XM à? Đã bảo sớm mai vào đọc thơ XM mà còn "đang thao thức vì nhớ". Chắc là bạn đồng cảm với XM quá phải không? Chúc bạn vui và mong gặp lại
@ Huyền
Trả lờiXóaKhen có 1 câu mà làm XM phổng mũi. Hihi...
@ Nguyễn Thế Yên
Trả lờiXóaBài thơ chất đầy nỗi nhớ, được anh vào chia sẻ làm cho nỗi nhớ càng dâng cao thêm anh ơi. Khóc!
@ QK
Trả lờiXóaQ K là tên ai
Mà viết còm thật tài
X M một nước nể
Đến bây giờ mình có thể nói rằng, "đặc sản" của Hoa Nhã my là thơ tình, mà thơ tình hay. Không biết có đúng không? Nhưng với mình thì rất thích. Ví như bài thơ này chẳng hạn. Chúc mừng XM.
Trả lờiXóa"Mọ mại", "lục lọi", "lia chia"... mấy từ này vừa dân giã địa phương, vừa hiện đại. Hiện đại ở chỗ nó được dùng đúng chỗ. Bài thơ chuyển hóa từ nỗi nhớ trong cơ thể con người (đoạn 1) đến lan toản ra khắp cả nước. Nhớ thế thì sao mà ngủ được. Giỏi! Hay! Chúc mừng XM. Ai được XM tặng bài thơ này thì hạnh phúc quá. Chúc mừng.
Trả lờiXóaMình nhất trí với Ngọc Bảo. Đúng là khổ đầu tác giả để nỗi nhớ cắn dứt cơ thể, lia chia ngực tim, đến đoạn hai, nỗi nhớ lan toản ra... khắp nước rồi cuối cùng chảy thành sông dào dạt. Hay. Chúc mừng tác giả và người được tặng bài thơ này.
Trả lờiXóa"Mọ mại", "lục lọi", "lia chia", "quắt quay", "phiêu diêu", "bồng bềnh", "dào dạt"... rất hình ảnh. Nhớ rất ma mị. Bài thơ thật ám ảnh.
Trả lờiXóaĐi, nhặt, nâng, tắm, thả, ôm, chảy... Mấy động từ này của khổ thơ thứ hai rất sinh động. Nỗi nhớ cứ cựa quậy lan tỏa. Bài thơ viết rất có nghề. Ám ảnh lắm. Chúc mừng tác giả và người được tặng thơ.
Trả lờiXóaNhững địa danh kỷ niệm cứ cựa quậy, cắn dứt tác giả và người yêu đọc đến nao lòng. bài thơ hay, rất ám ảnh.
Trả lờiXóa@ Hữu Thực!
Trả lờiXóa"Đến bây giờ mình có thể nói rằng, "đặc sản" của Hoa Nhã my là thơ tình, mà thơ tình hay. Không biết có đúng không? Nhưng với mình thì rất thích. Ví như bài thơ này chẳng hạn. Chúc mừng XM".
Hình như thế đấy bạn ạ. XM chỉ khoái thơ tình thôi, còn hay hay không thì tùy cảm nhận của bạn đọc. Dẫu sao cũng trân trọng tất cả các bạn đã thăm HNM, đã đọc và cảm nhận thơ cũng như các bác viết khác.
@ Ngọc Bảo!
Trả lờiXóa""Mọ mại", "lục lọi", "lia chia"... mấy từ này vừa dân giã địa phương, vừa hiện đại. Hiện đại ở chỗ nó được dùng đúng chỗ. Bài thơ chuyển hóa từ nỗi nhớ trong cơ thể con người (đoạn 1) đến lan toản ra khắp cả nước. Nhớ thế thì sao mà ngủ được. Giỏi! Hay! Chúc mừng XM. Ai được XM tặng bài thơ này thì hạnh phúc quá. Chúc mừng".
Cảm ơn bạn đã chỉ ra những từ láy trong bài thơ trên của XM. Lại phân tích rõ sự chuyển hóa cảm xúc của tác giả qua 2 khổ thơ. Tinh tế và sáng suốt. XM cảm ơn nhiều lắm.
@ Phương Thùy!
Trả lờiXóa"Mình nhất trí với Ngọc Bảo. Đúng là khổ đầu tác giả để nỗi nhớ cắn dứt cơ thể, lia chia ngực tim, đến đoạn hai, nỗi nhớ lan toản ra... khắp nước rồi cuối cùng chảy thành sông dào dạt. Hay. Chúc mừng tác giả và người được tặng bài thơ này".
Lại thêm một sự cảm nhận tinh tế nữa của bạn. HNM rất trân trọng và nể phục. Cảm ơn bạn nhiều nha.
"Trong đêm ngơ ngác kiếm tìm
Trả lờiXóaLời sao không nói, cho tình mênh mang
Đành thôi nhớ trộm, thương thầm
Đêm khuya lỡ nhịp tim thầm gọi tên"
Bài thơ hay,với tiết tấu khi khoan nhặt, khi mau, khi đột ngột gãy nhịp cho ta cảm giác như tim thổn thức, đau lắm, như tiếng nấc khóc thầm, nghẹn ngào như cố níu kéo giọt nước mắt thôi rơi. Một tình yêu đẹp mà cũng nhiều thương đau. Ngưỡng mộ quá anh ạ, "ước gì mình cũng có một tình yêu như thế". Chúc anh luôn vui khỏe để gửi nỗi niềm về phương ấy để đêm mênh mang, để ôm tình yêu dọc dài cây số, để tim yêu gần nhau qua cảm xúc.
@ Huy Thanh
Trả lờiXóaCảm ơn bạn không những nhặt ra các từ láy trong bài thơ mà còn khen bài thơ "ma mị" (cũng từ láy). Trân trọng
@ Vân
Trả lờiXóaCảm ơn bạn đã "còm" bằng con mắt nhà nghề nhé! Mong gặp lại. Chúc vui nha
@ Vinh
Trả lờiXóaRất trân trọng tình cảm bạn dành cho HNM. Chúc bạn luôn vui và mong gặp lại
@ Hà Công Trường
Trả lờiXóaCảm ơn HCT thường xuyên ghé thăm HNM và để lại nhận xét. Trân trọng
Nhà Hoa nhã my vui quá, thơ hay quá. Bài thơ này mình đọc đã thấy hay rồi, đọc thêm các comment của bạn bè nữa lại càng hay. Chúc mừng tác giả và "anh" nha.
Trả lờiXóaHEHE. VẾT CẮN SAO MÀ NHÓI ĐẾN THẾ, NHÓI KO CHỈ NGỰC TRÁI NHỈ? HIHI CHÚC MỪNG 2 NGƯỜI NHÉ!
Trả lờiXóa@ Mạnh Quân!
Trả lờiXóa"Nhà Hoa nhã my vui quá, thơ hay quá. Bài thơ này mình đọc đã thấy hay rồi, đọc thêm các comment của bạn bè nữa lại càng hay. Chúc mừng tác giả và "anh" nha".
Cảm ơn bạn ghé thăm và đồng cảm. Trân trọng bạn nhiều. Mong gặp bạn thường xuyên.
@ Ngô Thanh Vân!
Trả lờiXóa"HEHE. VẾT CẮN SAO MÀ NHÓI ĐẾN THẾ, NHÓI KO CHỈ NGỰC TRÁI NHỈ? HIHI CHÚC MỪNG 2 NGƯỜI NHÉ!"
Cảm ơn em khéo tưởng tượng. Tưởng tượng hơn cả tác giả bài thơ này. Dẫu sao cũng rất vui khi được em chúc mừng. Mong gặp thường xuyên nha.
Khổ thân, huhu…
Trả lờiXóa@ Anduyen
Trả lờiXóaGiời đày!