Tôi về lại bến sông xưa
Trên cầu Ngọc Tháp ngẩn ngơ phố
phường
Lầu cao lấp lóa kính gương
Phải đây bến cũ yêu thương ngày
nào?
Phà xưa giờ ở phương nao?
Có nghe sóng vỗ sông Thao rì rầm?
Tình quê như mạch nước ngầm
Bao năm dào dạt thì thầm trong
tôi
Đạn bom giờ đã qua rồi
Ai về thị xã cùng tôi thì về
Cầu cong như mảnh trăng thề
Lung linh sóng nước bến quê hẹn
hò
Qua sông xưa phải lụy đò
Nay cầu sừng sững đẹp to đàng
hoàng
Đường về thị xã thênh thang
Khỏa trăng tôi rải ánh vàng em
đi
Cây cầu cong một dáng mi
Mắt em chớp chớp điều chi như
cười?
Yêu thương quá, Ngọc Tháp ơi!
Bến xưa, sông cũ và tôi bềnh
bồng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét