Thứ Năm, 10 tháng 5, 2012

ĐÔI BÔNG HỘT XOÀN

          
        Đúng là quán chè Bà Tám! Ai muốn biết chuyện to chuyện nhỏ đầu trên xóm dưới cứ đến quán chè đầu đường là biết ngay. Chúa tể nhiều chuyện. 
         Chồng và mẹ chồng An lấy làm không vui khi chiều chiều An hay ra đó. Mấy đứa con bà Tám cũng tiên sư dòm ngó chuyện người khác. Cũng vì bọn nó mà làm An mải nghĩ về đôi bông hột xoàn mẹ chồng cho cô khi hỏi cưới. Không biết con Gái nhỏ bà Tám nghĩ sao mà lại bảo An coi chừng bông hột xoàn má chồng cho là bông giả. May mà An nhanh trí “Chị đừng nói bậy, mẹ chồng em nghe được là không xong đâu. Em không biết mấy li nên đi thử rồi. Người ta bảo 5 li. Tất nhiên là hột xoàn thật, giả sao được mà giả”. Gái nhỏ im re.
        Tối đó, An không sao ngủ được. Lăn trở hoài không chịu thấu cái cảnh nhà chồng cho bông giả. Gạt An, gạt cả dòng họ nhà mình. Tức thật! Vậy mà Sơn, chồng An dám khẳng định là hột xoàn thật. Chính mẹ anh mua lại của dì. Mẹ chồng dì mua hột xoàn của bà bạn thân chuyên buôn bán thứ này. Người ta có làm giấy tay cho bà nhưng lâu quá bà bỏ đâu mất. Bà mua để dành cưới vợ cho thằng con trai lớn. Dì khóc tưởng như hết nước mắt khi bán đi vật kỷ niệm quý giá này do làm ăn thua lỗ. Tiếc của, dì đổi lấy vàng của mẹ mà còn dặn hờ, sau này nếu có điều kiện dì xin mẹ cho chuột lại. Mẹ Sơn không nhớ đã đổi bao nhiêu vàng cho dì ấy. Chỉ nhớ là nó quý lắm, bà để dành cho con dâu duy nhất là vợ Sơn. Trước khi cưới Sơn muốn An hãnh diện với bè bạn nên anh đã bỏ một buổi làm để chính mình ngồi trông thợ bạc làm lại kiểu mới cho An.   

       Đêm tân hôn, anh đưa hai tay bưng mặt An nhìn kỹ và khen An đã xinh lại càng xinh hơn khi có bông hột xoàn mẹ cho, lung linh màu sắc. Anh khen, làm An cảm thấy vô cùng sung sướng và hạnh phúc. 
       Không thể nào anh gạt An. Vậy ra bà dì gạt anh và mẹ anh? Trăm câu hỏi chạy chạy trong đầu như cái bảng điện tử công bố lãi xuất ở ngân hàng.
        Không chịu được nữa, An nói với Sơn và mong anh có ý kiến gì đó cho An nhẹ lòng. Nhưng anh có nói gì chăng nữa cũng không xua đi được cái tì vết kia. Chỉ cách duy nhất là anh đưa An đi thử xem thật giả ở cửa hiệu.
        “Tui bán”. Anh và An bước vào hiệu vàng ở huyện. Bà chủ tiệm xem xét, săm soi, nhìn ngắm hồi lâu. An sốt ruột “Em thấy người ta dùng dụng cụ thử hột xoàn để thử mà chị?”. “Nhưng cái này là giả, đưa cây thử vô cho hư à?! Không mua”. Sơn không tin được vào tai mình. Không thể thế được.
          An khóc như dì từng khóc lúc bán lại cho mẹ Sơn. Nghĩ thương mình và có lẽ nếu dì không gạt mẹ, gạt anh thì dì cũng bị mẹ chồng gạt. Đời con gái bước lên xe hoa, một trong những thứ quan trọng không thể không có là đôi bông. Vậy mà… An ơi là An! Tình thế này, sao có thể chịu được. 
         An quyết định gặp dì cho ra lẽ. Dì khóc, An khóc. Rồi không biết dì an ủi An hay tự an ủi mình. Dì bảo An bỏ qua, đừng làm tổn hại tình cảm bên chồng dì. Dì tin là có chuyện gì đó nhầm lẫn. Vậy còn tình cảm của An? Sao có thể nhầm lẫn được chứ. Chính An và Sơn chứng kiến bà chủ tiệm bảo là hột xoàn giả mà. Chính Sơn cũng đã canh giữ khi đi làm lại kiểu bông kia mà.
        Sơn cố nài nỉ… an ủi… An. Không biết bao lâu sau An mới nguôi đi. Nhưng mỗi khi nhìn thấy đôi bông là An lại uất nghẹn, muốn vứt đi cho rồi.
        Không biết trời xui đất khiến hay vì Sơn không tin đó là bông giả, ngày đi Sài Gòn chơi với các bạn học chung phổ thông. Sơn mang theo đôi bông và đưa An cùng vào tiệm hột xoàn ở trung tâm. “Tui bán” Sơn nói như lần nọ. Ông chủ đưa vít điện tử soi vào và gật gù… “5 li”.
         An nhảy cẫng lên như trẻ được quà. Ôm chầm Sơn trong ánh mắt ngỡ ngàng của ông chủ tiệm. Không quên quay lại cảm ơn ông ấy, Sơn mang lại vào tai An đôi bông hột xoàn mà cô suýt vứt đi.
         Giá mà ngày đó An tin tưởng Sơn, tin vào tình yêu thì đâu đến nỗi vất vả bao ngày chỉ vì cả tin cái tiệm vàng thiếu kinh nghiệm kia. Và nhất định An không ra quán chè bà Tám như trước nữa. Đúng là bà Tám ba láp!

6 nhận xét:

  1. Đúng là chớ tin những bà ngồi lê đôi mách lẻo. Cái hãng thông tấn vỉa hè này nguy hiểm lắm. Truyện giản dị nhưng có ý, có tứ. Chúc mừng tiểu thư cô giáo.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn bạn Hà Phương tới thăm và để lại lời nhận xét chân tình. Rất vui khi gặp bạn. Chúc bạn ngày mới nhiều niềm vui.

      Xóa
  2. Câu chuyện tưởng bình thường ấy vậy mà gửi gấm được nhiều điều. Đúng là ý tại ngôn ngoại. Sống phải có niềm tin phải không nhà văn?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn bạn Hoàng Thương tới thăm và động viên. Mong bạn tới thăm thường xuyên nhé. Chúc bạn luôn vui vẻ và thành công.

      Xóa
  3. Ban đầu là An hơi vội vàng đấy tiểu thư ạ!
    Cái gì cũng phải đi cho đến tận cùng ngóc ngách mới biết được lòng người tốt xấu. Hột xoàn mẹ chồng cho trong ngày cưới cũng vậy, chưa chi đã nghe lời mấy người...tầm bậy, chỉ chút nữa thôi là nghĩ sai về mẹ chồng, không chừng còn ảnh hưởng đến hạnh phúc...
    Tranh thủ thăm tiểu thư lát, chừ tui về đây...
    Cảm ơn Tiểu thư đã quá bộ đến thăm!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thì thế mới là An. Chứ tất cả sâu sắc như anh thì đâu có truyện này. Cảm ơn anh tới thăm nhà em và động viên em nhé. Nhà anh vui lắm, truyện hay lắm, lại rất nhiều công chúa, tiểu thư đẹp mê hồn. Chúc anh luôn vui vẻ nha.

      Xóa