Mùa đông chỉ một cái rét,
còn mùa xuân có những ba cái rét khác nhau. "Tháng giêng rét đài, tháng
hai rét lộc, tháng ba rét nàng Bân". Vậy là mỗi tháng của mùa xuân có một
cái rét. Rét mùa xuân khác hẳn rét mùa đông. Không khô khan, tàn úa, không co
ro cúm rúm, không tê tái cắt da cắt thịt, cái rét mùa xuân ẩm ướt, xởi lởi căng
tràn nhựa sống. Bắt đầu từ đêm giao thừa, có thể sớm hơn một chút, tiết trời
bỗng dưng ấm lên. Kèm theo đó là mưa. Không phải mưa phùn gió bấc "bầm ra
ruộng cấy bầm run" mà là mưa xuân. "Mưa rơi nhè nhẹ/ trên mái tóc em/
mát như sương đêm/ tươi cành xanh lá". Thứ mưa này cây cỏ cứ vươn mãi lên,
ngóng mãi lên mà đón nhận, mà tận hưởng để bật chồi, nảy lá, trổ hoa. Bởi thế,
cái rét mùa xuân là cái rét của nồng nàn hơi ấm, của sự sinh sôi.
Tháng giêng rét đài cho cây
trổ hoa chào đón xuân sang. Đang tê tái của mưa phùn gió bấc, bất chợt một đêm
nào đó không gian như tĩnh lặng, thời gian như ngừng trôi, ta nghe rõ hơi thở
đất trời, rồi cảm thấy râm ran ấm, rạo rực vui, để rồi không đừng được nữa phải
tung chăn lên mà reo thầm một mình trong đêm rằng mùa xuân đã về! Rét đài làm
muôn cây bật nụ, nảy hoa. Đầu tiên là đào là mai, rồi đến là mơ là mận, tiếp đó
là các loài cây khác cũng đua nhau trổ hoa. Mùa xuân là mùa hoa. Cả vườn cây
khẳng khiu ngơ ngác giờ bỗng trở thành một vườn hoa đua sắc, khoe hương. Kể
cũng lạ, những cành cây khẳng khiu gầy guộc ấy bỗng dưng toàn những nụ hoa chúm
chím đeo bám thì bảo sao mà không lạ, không mê cơ chứ. Rét đài tuy có ấm áp hơn
rét đông, mưa xuân có khoan khoái hơn mưa phùn nhưng kéo dài cả tháng thì cũng
không thích lắm. Nó ẩm ướt quá. Đường đi lối lại lép nhép những bùn là bùn.
Nhiều năm, tháng giêng rét lắm, việc gieo trồng, cấy hái cũng không mấy thuận
lợi. Hội hè đình đám vì thế mà cũng kém vui. Rét đài là khúc giao mùa giữa rét
đông và rét xuân.
Tháng ba có rét nàng Bân. Sự
tích rét nàng Bân ai mà chẳng biết. Xinh đẹp, duyên dáng dịu dàng nhưng phải
cái tính chậm chạp nên nàng Bân may áo rét cho chồng mà hết cả mùa đông, qua
hai tháng mùa xuân mới xong. Đến lúc này thì rét đâu còn nữa. Thương tình, ông
trời đã gọi rét trở lại để cho nàng Bân đưa áo tặng chồng. Thôi thì cố mặc lấy
mấy ngày cho bõ công người vợ cặm cụi may dệt mấy tháng trời. Và thế là cả thế
gian cùng rét với nàng. Cái rét nàng Bân ra đời từ đó. Bởi thế, tháng ba là cái
tháng đỏng đảnh nhất trong năm, khi thì se sắt rét, lúc lại bừng nắng lên. Đó
là khoảng thời gian rét chưa qua, nắng hè chưa tới, bấc nồm dan díu, nắng mưa
dùng đằng. Bởi thế mới có cảnh người áo cộc, kẻ áo len. Thì đến trời cũng đòng
đưa với tháng ba nữa là. Đang nắng mới bừng lên như thế bỗng dưng trên không
trung vỡ oà ra tiếng sấm và ào ào một cơn mưa rào đầu vụ. Thời tiết tháng ba là
thời tiết giao hoà của mùa xuân và mùa hạ, khi cái rét cũ còn rơi rớt lại chửa
muốn đi, cái nóng nực còn đang thập thò thẹn thùng đâu đó chưa dám tới.
Không ẩm ướt nặng nề như cái
rét tháng giêng, cũng không đỏng đảnh, dùng dắng như cái rét tháng ba, rét
tháng hai dịu dàng, duyên dáng lắm. Có cảm tưởng nó hiền ngoan như tháng tám
mùa thu. Một sớm mai thức dậy, ngó ra vườn ta bỗng giật mình thấy muôn vàn lộc
biếc đã nhu nhú trên cành. Không chỉ có hoa tươi khoe sắc nữa, cành cây khẳng
khiu bây giờ đã có những chồi non đan xen. Chúng như những cặp mắt biếc ngơ
ngác thẹn thùng nhú ra từ nách hoa, nhánh cây, từ góc cành, vỏ cội để ngắm nhìn
trời đất. Cả khu vườn không chỉ rực màu hoa mà còn thêm xanh sắc lá. Những
chiếc lá non run run như những bàn tay trẻ thơ vẫy chào gió xuân. Hỡi các thi
nhân, nhạc sỹ, họa sỹ ở đâu hãy nhớ về quê tháng hai này để ngắm cảnh đó mà nên
thơ, thành nhạc, thành tranh.
Mưa tháng hai mới đúng nghĩa
mưa xuân. Ấm áp từng giọt rơi rơi. Nguyễn Bính viết "Bữa ấy mưa xuân phơi
phới bay" cũng trong khoảng này chăng? Mưa tháng hai không lê thê, rầm rề
như tháng giêng, nó nhẹ nhàng vừa đủ ngấm đất, thấm cây. Nhìn những giọt mưa
đọng lại trên cành, đậu trên chồi non, lá biếc, bám lấy ngọn cỏ, đài hoa...
long lanh như những giọt sương mai mới thấy nó thánh thiện thanh khiết biết
nhường nào. Và nắng mới bừng lên. Tháng hai là tháng bắt đầu có những ngày nắng
xuân. Nắng tháng hai vừa đủ độ. Không hanh hao buốt giá như những ngày nắng
đông, không nóng nực oi bức như những ngày nắng hạ, nắng tháng hai là nắng non.
"Trong làn nắng ửng, khói mơ tan" thấp thoáng những cô thôn nữ rúc
rích cười trong xóm thì đến ngô nghê như tôi cũng trở thành nhà thơ, họa sỹ
cũng chừng. Rét tháng hai vừa đủ độ làm duyên. Chẳng cần áo phông, áo gió tùm
hụp, cũng không dở nóng dở lạnh để áo cộc, áo len xen nhau, rét tháng hai chỉ
cần cái áo vest khoác hờ làm duyên, làm dáng là được. Người tha hồ cùng gió
xuân mà tung tẩy hội hè. Cây tha hồ uống mưa, tắm nắng mà đâm chồi, nảy lộc.
Con người, con của cứ thế mà sinh sôi.
Ta đang sống giữa những ngày
tháng hai với rét lộc đang tanh tách nảy mầm mơn mởn. Tiết trời này, không khí
này làm sao mà ở trong phòng, trên phố được. Phải về quê, phải du xuân để tận
hưởng chồi non, lộc biếc tháng hai. Kìa mưa xuân đang phơi phới bay. Nọ nắng
hồng cũng đang ửng đón. Ta thênh thang đi giữa đường xuân. Yêu thương quá những
ngày rét lộc. Muốn dâng em tất cả lộc biếc, chồi non cùng cái rét tháng hai và
thì thầm hơi thở của mùa xuân hạnh phúc.
Ta thênh thang đi giữa đường xuân. Yêu thương quá những ngày rét lộc...
Trả lờiXóa...
Tháng Hai du xuân cảm nhận bao dư vị ngọt ngào của đất trời và làng quê anh Xuân Thu ạ.
Gửi Cát Biển!
XóaCảm ơn anh đã xông nhà động viên nha. Chúc anh ngày mới vui vẻ, sáng tạo, chuẩn bị đón ngày 8-3 chu đáo nhất.
Trời Xuân thanh khiết ngọt ngào
Trả lờiXóaBồng đào mơn mởn. Má đào làm duyên
Cánh sen mềm mại dáng tiên
Tình anh ngây ngất. Tình em tràn trề
Ước chi Xuân cứ...hề...hề
Gửi anh Thạch Cầu!
XóaBốn câu lục bát quá nay
Nhà em phởn chí lăn quay ra giường
Bồng đào mơn mởn yêu thương
Lộc non ngon quá môi hường tháng hai
Rét xuân mà rất ngọt ngào
Trả lờiXóaChõe bò đưa đến vườn đào tham quan
Sữa non cứ việc uống tràn
Chỉ xin chớ hái về làm của riêng
Gửi bác Hồ Văn Thiện!
XóaCảm ơn bác ghé thăm và động viên nhà em. Chúc bác ngày mới vui vẻ, hiệu quả chuẩn bị đón ngày 8-3 tưng bừng nhé.
Vui Quá, đọc Xuân Thu gợi cho mình bao nhiêu nỗi nhớ. Rét đài, rét lộc , rét Nàng Bân. Vào Nam sống gần 30 năm quên dần những khái niệm này rồi. Thậm chí chỉ còn nhắc đủ bốn mùa xuân - hạ - thu – đông, chứ chẳng biết nó xoay vần ra sao nữa. Ở đây chỉ có hai mùa thôi. Nhớ qua Miền Bắc ơi…
Trả lờiXóaGửi anh Nguyễn Đức Thiện!
XóaXa quê nhiws lắm phải không anh?
Rét lộc chổi non đang nhú cành
Cố gắng hồi hương sơm sớm nhé
Tìm lại lối xưa hương cỏ xanh