Thứ Tư, 9 tháng 11, 2011

HOA SỮA


          Mấy hôm nay, lòng tôi chộn rộn nao nao một cách khó tả. Ngày nào cũng dăm bảy lần lướt mạng thăm bè bạn. Vào blog của Nguyễn Minh Tuấn, Hà Công Trường - hai chú em mến yêu ở Gia Lai thấy “nhà” nào “nhà” nấy vàng rực hoa dã quỳ, văn thơ lai láng, cảm xúc trào dâng. Hình như hoa dã quỳ choán hết cả tâm trí của hai chú em tôi, như ma mị dẫn lối đưa đường hai em tôi tới cõi thăng hoa. Ảnh đẹp, thơ hay, văn xúc động… khiến tôi cũng sốt ruột muốn bay ngay vào trong đó để bắt hai chú đưa đi ngắm dã quỳ. Muốn thì muốn vậy nhưng điều kiện đâu cho phép, đành cứ ngắm hoa dã quỳ, đọc hai chú trên blog. Ấy vậy mà đêm qua, trằn trọc mãi vẫn không sao ngủ được, hình ảnh hoa dã quỳ cứ ám ảnh tôi khiến cho những câu thơ cựa quậy. Không dậy bật đèn làm thơ mà tôi lấy điện thoại ghi nó lại, tiện thể nhắn tin cho Nguyễn Minh Tuấn và em. Thôi thì cứ liều gửi, nếu có đánh thức họ thì chắc hẳn họ cũng sẽ cảm thông cho cái máu hâm thơ phú của tôi. Viết xong bài thơ “Dã quỳ”, đôi mắt tôi vẫn cứ chong chong. Cao nguyên có loài hoa đẹp thế, chẳng lẽ nơi mình chẳng có loài hoa nào tương xứng ư? Tức nhỉ? Thế này thì tức nhỉ? Không có gì để khoe với em và hai chú cao nguyên ư? Và rồi, tôi cũng thiếp đi trong giấc ngủ sót lại của đêm bồng bềnh trên thảm vàng hoa dã quỳ của cao nguyên lộng gió. 

          
         Mờ sáng, như thường lệ, tôi thức giấc, đi bộ thể dục. Cái rét đầu đông khiến tôi suýt xoa. Chẳng như mùa thu, mùa hạ, 5 giờ sáng đầu đông trời vẫn tối om om. Kệ rét, mặc tối, tôi quyết đi bộ. Phải rèn cho mình một thói quen thể dục buổi sáng. Tôi hăm hở chạy gằn trên đường phố. Bỗng sực vào mũi tôi một mùi thơm ngào ngạt. Hương gì mà thơm thế không biết? Tôi sững lại dừng chạy, thả bộ ngó nghiêng và hít căng lồng ngực. Mùi thơm sực nức ùa vào mũi tôi, đánh thức các giác quan của tôi. Đầu tiên là hương thơm, tất nhiên rồi, cơ quan khứu giác thưởng thức trước hết. Sau đó là vị ngòn ngọt nơi đầu lưỡi. Nào tôi có ăn uống gì đâu mà cái vị ngọt tự dưng có nhỉ? Người tôi cũng bỗng nhiên âm ấm. Phải tinh tế lắm mới cảm nhận được điều đó qua làn da vừa xuýt xoa vì rét khi nãy. Nào đã đi được quãng đường bao xa đâu mà hơi ấm nồng nàn thế này? Không phải cái ấm do cơ học chạy bộ mà có, cái ấm này từ hơi thoảng vô vi nào đó. Lạ lắm. Rồi tôi ngây người ngẩn ngơ trước tiếng rì rầm rất nhỏ, nhỏ đến li ti, đến vi diệu trên các lùm cây. Gió mùa đông bắc khe khẽ đu đưa tán lá. Đôi mắt tôi ngơ ngác trong nhập nhòa ánh điện nhìn lên khoảng trời đang xám xịt, âm u sắc màu mùa đông phía trước. Chợt tôi ngẩn người. Cái gì thế kia? Dụi mắt mấy lần, tôi sững sờ trước những vòm sáng bừng lên của những tán cây. Hoa sữa! Trời ơi! Hoa sữa! Nở bung từ lúc nào, đua sắc, khoe hương tự lúc nào mà sớm nay tôi mới biết? Thì ra, những cảm giác lạ từ nãy đến giờ đều bắt nguồn từ bạt ngàn cả dãy hoa sữa kia. Thảo nào, cả thành phố dậy mùi thơm. Thảo nào, cả tôi nữa cũng được cùng thành phố ướp trong cái hương thơm nồng nàn đó. Mùa hoa sữa về. Tôi lâng lâng bước đi trong ngào ngạt hương hoa quên đi cái rét đầu đông vừa gõ cửa.
          Hết ngày này tháng nọ tôi đi qua trên các con đường phố này, tránh mưa, trú nắng dưới những vòm cây này mà nào có để ý gì đâu đến cây hoa sữa. Đường phố nào cũng vậy, hai bên đều có những cây thân thẳng, tròn, vỏ nứt nẻ dọc mùn, cành mọc vòng, xếp thành tầng vươn mãi tới trời xanh; lá hình trứng ngược, từng chùm chíu chít nhau, mỗi chùm từ năm đến bảy lá tỏa bóng sum suê rợp mát. Dưới mỗi tán cây đó chỗ thì cô gái ngồi bán nước giải khát, nơi thì anh thợ cắt tóc, sửa xe. Cứ căng cái bạt nối hai cây hoa sữa lại, kê mấy cái ghế, bày cái bàn, bộ đồ nghề ra là thành quán, thành hiệu. Trưa hè mà ngồi uống cốc nước mía đá dưới gốc cây hoa sữa hoặc ngồi trên ghế xích đu để cho bác cắt tóc biểu diễn khua kéo tanh tách trên đầu mình, còn mình thì ngắm dung nhan qua chiếc gương treo vào cây hoa sữa thì không có gì thú vị bằng. Mùa thu, mùa đông, mấy cô cậu học trò xì xà xì xụp ăn ốc nóng, ngô nướng dưới tán cây hoa sữa chắc cũng chẳng thú vị nào hơn? Còn ở Hà Nội, ngồi nhấm nháp cốm làng Vòng trên chiếc ghế đá dưới tán cây hoa sữa có lẽ còn tuyệt hơn nữa. Nhưng mà kệ Hà Nội, ở phố tôi, cứ xì xụp như mấy cô cậu học trò kia cũng tuyệt cú mèo rồi.
          Mùa thu hoa sữa bắt đầu nở. Mùa thu, mùa hoa sữa về thơm từng cơn gió. Tuy vậy, chỉ đến đầu đông hoa sữa mới nở bung khoe mình hết cỡ. Mỗi chùm hoa sữa trông như những bỏng ngô nở bung dính vào nhau từng nắm như nắm tay, rồi tất cả đan vào nhau như cái mâm xôi khổng lồ trắng vàng bày la liệt giữa lưng chừng trời hai bên dãy phố. Thì thế mới thơm. Thì thế mới ngào ngạt như sáng nay chứ. Từng cánh hoa li ti theo làn gió rơi rơi đậu trên mái tóc người con gái. Cái thơm hiện hữu, hiện hình trên tóc em, xòe bàn tay ra mà hứng lấy. Đừng tưởng chỉ Hà Nội mới có hoa sữa nhé, thành phố ngã ba sông của tôi, cố đô Văn Lang này của tôi cũng ngạt ngào hoa sữa đấy. Chẳng tin, các bạn cứ về mà xem, mà thưởng thức. Đảm bảo mê ly luôn. Chẳng như Hà Nội ồn ào, tấp nập, không khí ở đây trong lành lắm, thỏa sức cho bạn dạo bộ hít thở khí trời, hít thở hương hoa và ngắm dằng dặc hoa sữa hai bên đường phố. Cả hai dãy hoa màu vàng nhạt ấy như hai bờ sông màu mỡ phù sa để đường phố là dòng đời êm đềm thao thiết chảy. Hoa sữa thơm dịu nhẹ nhưng không mờ nhạt, tinh tế nhưng không quá nổi bật, thuần khiết nhưng không đơn điệu... Hương thơm ấy khó có thể diễn đạt đầy đủ bằng lời.
          Tôi bỗng nhớ em da diết cồn cào. Em bảo em không hề biết hoa sữa thế nào, chưa gặp cây hoa sữa bao giờ và ao ước được một lần ngắm hoa sữa để tận hưởng cái hương thơm đặc biệt đó. Thế mà tôi, một mình ngập giữa sông hoa, bồng bềnh trôi trên hương hoa. Thừa thãi thật đấy song tôi vẫn cảm thấy như thiêu thiếu một cái gì đó rất khó nói thành lời. Cả Tuấn và Trường nữa? Các em ơi, mê mải dã quỳ mãi, hãy đến đây mà thưởng thức hoa sữa quê anh. Đảm bảo với các em rằng sẽ quên hết mọi bộn bề, lo toan của cuộc sống, sẽ cảm thấy thoải mái, sảng khoái, tâm hồn hòa quyện với thiên nhiên đất trời. Và thơ sẽ bay, nhạc sẽ reo cùng ánh mắt như cười của những nàng thiếu nữ. Đẹp biết bao hoa sữa quê tôi!




14 nhận xét:

  1. Lâu nay giờ mới đọc tản văn anh viết đấy. Giống như hoa sữa vậy.
    Tặng anh khổ thơ này nhé:
    "Bởi mùa thu nên nồng nàn hoa sữa
    Xao động mặt hồ từng hạt trắng li ti
    Ngửa mặt uống cánh mềm mong manh thế
    Bảng lảng sương chiều cho ướt mối tình si"
    (Tình thu- NMT)

    Trả lờiXóa
  2. Tôi bỗng nhớ em da diết cồn cào. Em bảo em không hề biết hoa sữa thế nào, chưa gặp cây hoa sữa bao giờ và ao ước được một lần ngắm hoa sữa để tận hưởng cái hương thơm đặc biệt đó. Thế mà tôi, một mình ngập giữa sông hoa, bồng bềnh trôi trên hương hoa. Thừa thãi thật đấy song tôi vẫn cảm thấy như thiêu thiếu một cái gì đó rất khó nói thành lời. Cả Tuấn và Trường nữa? Các em ơi, mê mải dã quỳ mãi, hãy đến đây mà thưởng thức hoa sữa quê anh. Đảm bảo với các em rằng sẽ quên hết mọi bộn bề, lo toan của cuộc sống, sẽ cảm thấy thoải mái, sảng khoái, tâm hồn hòa quyện với thiên nhiên đất trời. Và thơ sẽ bay, nhạc sẽ reo cùng ánh mắt như cười của những nàng thiếu nữ. Đẹp biết bao hoa sữa quê tôi!

    Một tản văn với giọng văn nhẹ nhàng, ngọt ngào chất thơ. Nghe anh tả thôi mà em đã cảm nhận được cái ngạt ngào hoa sữa, cái nhớ dáng một người. Đọc mà thấy lâng lâng, thấy cả cái thiết tha mời gọi... để nghe trong lòng một nhành hoa sữa xốn xang rơi. Cảm ơn anh đã cho em được thưởng thức một tản văn hay. Chúc anh một đêm thật ấm áp và nhiều giấc mơ thật đẹp anh nhé

    Trả lờiXóa
  3. Mình đã đọc nhiều tản văn, bài viết về hoa sữa nhưng đọc XM thấy hay quá. Tản văn đậm chất thơ. Đọc cứ lâng lâng, như nhìn thấy, nghe thấy, ngửi thấy mùi hoa sữa. Chúc mừng.

    Trả lờiXóa
  4. Sớm mai vào HNM được thưởng thức hương thơm hoa sữa, ngắm nhìn anh cây hoa sữa, đọc tnar văn ngọt ngào chất thơ, thích thật. Chúc mừng HNM.

    Trả lờiXóa
  5. @ Nguyễn Minh Tuấn
    Tặng anh mấy câu thơ, anh không cảm ơn đâu mà anh đòi công gợi cảm hứng đấy nhé! Hehe...

    Trả lờiXóa
  6. @ Hà Công Trường
    Cũng nhờ vào nhà em và nhà Tuấn thấy dã quỳ mê mải nên anh chợt nghĩ đến hoa sữa quê mình đấy chứ! (Nói nhỏ nghe, không thôi Tuấn "đòi thù lao" lại anh thì chết!). Hihi...

    Trả lờiXóa
  7. @ Phương Hà
    Không ngờ tản văn XM đã khiến cho bạn có nhiều cảm xúc đến vậy. Cảm ơn bạn đã đến và chia sẻ nhé! Chúc bạn ngày mới ngập tràn niềm vui và sáng tạo

    Trả lờiXóa
  8. @ Giang
    Mong bạn thường xuyên đến thăm HNM nhé! Cảm ơn bạn nhiều và chúc ngày mới tốt lành. Trân trọng

    Trả lờiXóa
  9. Tản văn về hoa sữa rất thú vị, đậm chất thơ. Chúc mừng HNM

    Trả lờiXóa
  10. Vắt ngang hai mùa Thu Đông
    Là nồng nàn tình hoa sữa
    Nửa đêm cứ thấy bềnh bồng
    Thì ra hoa đang chờ cửa

    Tản văn của HNM rất nhẹ nhàng mà thấm đậm, nỗi nhớ em cứ da diết bồi hồi.
    Chúc HNM có nhiều tản văn mới và hay nữa nhé

    Trả lờiXóa
  11. Nguyễn Thế Yên20:10 10/11/11

    Có thế chứ! Hoa sữa Việt Trì quê mình kém gì Dã Quỳ đâu anh nhỉ? Hi Hi...

    Trả lờiXóa
  12. @ Trang
    Cảm ơn bạn đã đến với HNM. Chúc bạn vui vẻ và mong gặp lại

    Trả lờiXóa
  13. @ QK
    Cảm ơn anh lại cũng còm bằng thơ nha. Chúc anh buổi tối vui vẻ

    Trả lờiXóa
  14. @ Nguyễn Thế Yên
    Mình cùng cười khoe hoa sữa quê mình anh nhé! Hihi...

    Trả lờiXóa