Chủ Nhật, 4 tháng 9, 2011

TẢN MẠN NGÀY KHAI TRƯỜNG


       
          Đã thành lệ, cứ mùng 5 tháng 9 hàng năm là khắp nơi tưng bừng tổ chức ngày khai giảng bước vào năm học mới. Cái cảm giác xốn xang, náo nức được gặp lại bạn bè sau ba tháng hè xa cách, được cắp cặp sách mới, gặp thầy mới, bạn mới sao nó hồn nhiên, nhí nhảnh đến lạ kỳ. Ở những lớp cấp 3 ngày trước (trung học phổ thông bây giờ), khi mà ta đã lớn, đã có những cảm giác chênh chao, bỗng dưng buồn, bỗng dưng nhớ thì cái cảm giác hồn nhiên ấy hầu như vẫn còn vẹn nguyên như thế.
Đường làng mấy tháng hè vắng bước chân con trẻ thì sớm thu này bỗng vang lên tiếng gọi nhau í ới, rồi từng đám, từng đám tụ tập chạy đuổi nhau náo nức đến trường khiến cho con đường trở nên tấp nập hẳn. Học sinh lớp lớn hơn thì áo dài trắng thướt tha, từng tốp xe đạp bên nhau vừa đạp xe vừa chuyện trò ríu ran tưởng như chưa vui thế bao giờ. Và, lát nữa thôi, tiếng trống trường sẽ điểm lên gióng giả báo hiệu một năm học mới bắt đầu thì ngay bây giờ đây bao con tim tuổi học trò kia cũng đã và đang đập thình thịch rộn ràng rồi. Chắc chắn là như thế. Tôi cứ đứng ngẩn ngơ trên ban công tầng hai nhà mình mà ngắm bầy trẻ thơ quàng khăn đỏ, tung tăng cắp sách tới trường rồi bất chợt bâng khuâng nhớ lại một thời đèn sách của mình. Nhớ. Nhớ lắm. Cái cảm giác đến trường vừa như được tái hiện khiến lòng tôi nôn nao. Ước gì mình lại được vô tư như lũ trẻ kia, như các cô cậu học trò nọ.

        
           Cố thủ tướng Phạm Văn Đồng đã nói: nghề dạy học là nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý. Quả đúng là như vậy. Dẫu có vật đổi sao rời bao nhiêu đi chăng nữa thì câu nói đó vẫn đúng. Từ nguyên thủ quốc gia, chính khách quốc tế đến một công dân bình thường nhất; từ giáo sư, nghệ sỹ, đến cách doanh nhân, thương gia; từ tướng lĩnh, sỹ quan đến binh nhì, binh nhất; từ thấy thuốc, bác sỹ đến y tá, hộ lý…tất cả chúng ta không ai trưởng thành, thành đạt mà không có sự dạy dỗ của thầy. “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”, từ xa xưa các cụ đã dạy như thế. Và người thầy là hình mẫu của cái “chân, thiện, mỹ”, là cái Đẹp chúng ta phải hướng tới, noi theo. Hiếm có người thầy nào mà ở ác, mà nhỏ nhen, bon chen làm những điều khuất tất. Tự bao đời rồi, cả xã hội đều tôn trọng nghề thầy và người thầy. Thầy dạy ta lẽ sống làm người bởi chính từ tấm gương của thầy. Thầy là khuôn vàng, thước ngọc, là hình ảnh sáng trong. Trong những lúc gian khó đường đời, có lúc quanh co hiểm nguy nhất, người mà ta nhớ đến đầu tiên, đó là cha, là mẹ, là thầy, là người thương yêu của ta. Chính họ đã cho ta nghị lực để vững bước đi lên.
Riêng tôi, hình ảnh đẹp nhất đó là em - cô giáo dịu dàng, duyên dáng trong tà áo dài thướt tha giữa đàn em thơ ngây đang xúm quanh ríu ra ríu rít cùng em rảo bước đến trường, đặc biệt trong ngày tựu trường này. Nhìn vào cảnh đó tôi bỗng thấy bình yên lạ. Mọi xô bồ, bon chen thường nhật, bao điều bực dọc vô cớ chợt tiêu tan hết thảy. Tất cả đều trở thành bé nhỏ, vô nghĩa trước hình ảnh thân thương đó. Em giơ tay vẫy đàn em nhỏ. Làn gió thu man mác, mái tóc em bồng bềnh, tà áo trắng bay bay, bay bay... Và, tiếng cười con trẻ rộ lên lan trong không trung, tan trên mặt nước hồ thu sóng sánh. Thật không có gì đẹp bằng. Hỡi các nhà thơ họa sỹ, hãy đến đây cùng tôi mà thơ, mà họa cảnh này! Em đứng đó giữa đàn em nhỏ. Khoảng trời thu lộng gió xanh mơ. Năm học mới bắt đầu rồi đó. Tiếng trống trường khiến tôi ngẩn ngơ.
Xin chào năm học mới. Chào những người bạn của tôi đang đứng trên bục giảng. Chào các em học sinh thân yêu. Xin chúc tất cả một năm học mới luôn là thơ, là nhạc, là hoa… Tiếng trống trường đã gióng lên rồi đó, đĩnh đạc lắm, hùng tráng lắm, âm vang lắm. Tôi ngây người ngắm em cùng đàn học sinh thân yêu của mình đang bước vào lớp học và bất chợt một tứ thơ mới bỗng vụt hiện trong đầu…

15 nhận xét:

  1. Cảm ơn HNM đã dành tình cảm thật nhiều cho ngày khai giảng. Trân trọng!
    p/s: Đã chuẩn bị "điều kiện" đón "em" chưa?

    Trả lờiXóa
  2. Rõ là một áng nhân văn
    Chỉn chu trọn cả toàn phần ninh gia
    Tứ thơ chắc sẽ mượt mà
    Trống trường mát gọi người xa về gần

    Trả lờiXóa
  3. Tản văn về ngày khai trường hay lắm, đậm chất thơ, kịp thời nữa chứ. Chúc mừng HNM.

    Trả lờiXóa
  4. @ Nguyễn Minh Tuấn
    Cảm ơn chú ghé thăm HNM. Chúc chú thím hoàn thành tốt nhiệm vụ năm học 2011-2012 và có nhiều niềm vui

    Trả lờiXóa
  5. @ QK
    Luôn trân trọng anh với những bài thơ còm trên HNM. Chúc anh vui

    Trả lờiXóa
  6. @ Hòa
    HNM mong gặp lại bạn. Chúc bạn luôn vui. Trân trọng.

    Trả lờiXóa
  7. Một mùa thu mới lại sang
    Phượng thôi sắc đỏ trống vang sân trường
    Nhìn đàn em nhỏ thân thương
    Nhà thơ xao xuyến vấn vương muôn phần
    Thu đi thu lại bao lần
    Mà thu đến vẫn tần ngần thu

    Trả lờiXóa
  8. Một mùa thu mới lại sang
    Phượng thôi sắc đỏ trống vang sân trường
    Nhìn đàn em nhỏ thân thương
    Nhà thơ xao xuyến vấn vương muôn phần
    Thu đi thu lại bao lần
    Mà thu đến vẫn tần ngần cùng thu

    Trả lờiXóa
  9. Gửi anh Cầm Sơn!
    Hôm nay là ngày khai trường. Cảm ơn anh ghé thăm và có bài thơ lục bát comment tới 2 lần (chỉ đính chính lại một từ). Chúng ta cùng đón chào năm học mới anh nhỉ? Từng bừng lắm, vui lắm. Ước gì lại được cắp sách đến trường!

    Trả lờiXóa
  10. Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.

    Trả lờiXóa
  11. @ anh Thế Yên!
    Tản văn cùng với thơ anh
    Trong ngày khai giảng hợp thành lời thương
    Bỗng dưng nhớ thuở đến trường
    Bao trở lại mà vương vấn hoài?
    Em đẹp quá sớm thu nay
    Tà áo trắng cứ tung bay sân trường...

    Trả lờiXóa
  12. Áng văn trôi trong ngày khai giảng
    Cứ bồng bềnh mê mải khúc đồng dao
    Mang theo gió tươi xanh màu mực
    Tiếng trống trường giục giã tới mùa sau
    Trong thu nắng tà áo em chấp chới
    Giữa bầy em, thơ gọi đến khô lòng...

    Trả lờiXóa
  13. @ anh Thế Yên!
    Anh thật cẩn thận. Sai lỗi chính tả hai từ "giục giã" mà còm lại ngay. Trân trọng tinh thần trọng chữ của anh rất nhiều. Cảm ơn anh nhé.

    Trả lờiXóa
  14. Hôm nay bắt đầu ngày mới bằng cuộc điện thoại chúc tụng của bác, và kết thúc một ngày ... chúc tụng bằng cuộc điện thoại của "nhà em". Cảm ơn thật nhiều, cả cái tản văn gợi nhớ rất nhiều kỉ niệm kia nữa...
    Tiếp tục p/s của Minh Tuấn: Nắng hạn sắp gặp mưa rào. Mình hỏi thừa quá xá...

    Trả lờiXóa
  15. @ An Duyên!
    Thế là ngày đầu tiên đi dạy, cô giáo AD đã được cánh hay chữ chúc mừng cả ngày rồi. Chắc chắn năm học này sẽ gặt hái nhiều thành công đây. Cảm ơn về mục p/s của chú thím nha. Có gì chúng mình sẽ "báo cáo" sau/.

    Trả lờiXóa