Biển biết mai ta về hình như cũng
buồn hơn?
Cả chiều nay sóng cũng không buồn
vỗ
Hoàng hôn dùng dằng, đất trời
lặng gió
Bãi cát dài níu giữ bước chân ta
Đằm mình lần này với biển nữa rồi
xa
Nước quấn riết ôm ta như cũng hờn
cũng dỗi
Chẳng biết có làn nước nào hôi
hổi
Quấn em năm nào nay đang quấn ta
đây?
Ngày mai ta đi, biển nhớ dâng đầy
Hàng dừa xanh xõa tóc buồn hiu
hắt
Nào có khóc đâu mà lệ trào khóe
mắt
“Sầu lên đây hoang vu…”
Ơi Nha Trang! Nha Trang chiều
thu!
Ta đã ngấm những mặn mòi của biển
Mai xa rồi bước sơn khê ước hẹn
Biển nhớ tên em khắc khoải gọi ta
về…
Nha Trang, 19/9/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét