Ngác ngác ngơ ngơ, mẹ dắt tay
từng bước
Nói đến học là dỗi hờn, khóc lóc
Thế mà nay tất cả sắp xa rồi!
Mười hai năm đèn sách vèo trôi
Thầy, bạn đây mai bỗng thành ngày
cũ
Đã xa đâu mà rưng rưng miền nhớ?
Tuổi mười tám cầm tay sao ngơ
ngác thế này?
Buổi học cuối cùng ít phút nữa
chia tay
“Tí quậy”, “Hùng vô” bỗng dưng
trầm tư thế?
“Giang vẹt”, “Linh roe” cũng âm
thầm lặng lẽ
Tất cả sắp xa rồi! Sao không nói
gì đi?
Thế là hết những ngày học và thi
“Nhất quỷ, nhì ma”… Thôi! Cũng
không còn nữa!
Áo dài ơi, mấy vần thơ viết dở
Đã kịp trao đâu vẫn giấu ở kia
kìa
Thế là xa trường lớp, bạn bè
Xa thầy cô, xa bảng đen, phấn
trắng
Tuổi học trò sẽ thành thời xa
vắng
Cháy một góc trời phượng thắm gọi
tên nhau
Mới hôm nào chào lớp Một xôn xao
Nay chào tuổi học trò rưng rưng
muốn khóc
Nức nở ve kêu, nhìn nhau lặng
phắc
Em chẳng muốn làm người lớn, thầy
cô ơi!
Dừng lại đi! Thời gian hỡi! Đừng
trôi!
Cho mãi bên nhau thầy trò, trường
lớp
Lời ly biệt xin ai đừng nói trước
Cứ mãi vẹn nguyên như phút giây
này…
Nào đã khóc đâu mà khóe mắt cay
cay?
Nào đã xa đâu mà luyến lưu đến
thế?
Lớp 12 ơi mãi trong tim bạn nhé!
Bay bốn phương trời vẫn mãi nhớ
về nhau…
Mùa hạ 2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét