Người thổi kèn đám ma và người chơi pi-a-nô
Hai nhà đối diện nhau trên cùng một phố
Người là nhạc công trong đoàn văn công (có người còn gọi là
nhạc sỹ)
Còn người kia chỉ là anh thợ
Anh thợ kèn đám ma chuyên phục vụ việc hiếu của làng
(Cũng có lần rất sang được đứng trong phường bát âm tế lễ)
Nhạc công pi-a-nô comple bệ vệ
Thợ kèn khăn xếp áo the
Pi-a-nô toàn vui với sự kiện, hội hè cùng những bản nhạc quy
mô, hoành tráng
Kèn đám ma chỉ thương thay khóc mướn
Lúc vút cao xé ruột buốt lòng
Khi trầm đục thê lương ảo não...
Thợ kèn chẳng vì miếng cơm manh áo
Nhạc công mải lo danh hiệu, huy chương
Họ cùng phố cùng phường mà như mưa với nắng
Ngày anh thợ kèn cưới con trai không có tiền để thuê “nhạc
sống”
Băng đĩa, trang âm cũng đủ tưng bừng
Cả họ vui mừng
Hạnh phúc ngời lên trong ánh mắt
Bất ngờ... tin bố người nhạc công pi-a-nô vừa mất
Mây đen u ám hôn trường
Tiếng nói cười, tiếng nhạc bớt du dương
Công việc vội vàng gói lại
Anh thợ kèn cầm chiếc kèn đám ma dáng đi hớt hải
Sang nhà nhạc công pi-a-nô
Khóc tồ tồ trước khi cất tiếng kèn ò e í
Cả phố phường lặng lẽ
Cây đàn pi-a-nô ở góc nhà kia cũng vô hồn lặng lẽ
Danh hiệu, huy chương trên tường lặng lẽ
Chỉ có tiếng kèn the thé
Xé không gian, thời gian
Tiễn hồn đi về dưới suối vàng
Ò... í... e...e...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét