Thứ bảy chiều nay buồn quá thể
Điện thoại không reo, mail rỗng, chữ vô hồn
Sao bỗng dưng nhớ người dưng đến thế
Cả ngọn cây kia đợi gió cũng bồn chồn
Ngày nghỉ cuối tuần trơ khấc một mình ta
Bạn bè lứa đôi kéo nhau đi hết cả
Lướt mạng mãi thấy mình vô duyên quá
Gọi mãi người dưng xa tít xa...
Chẳng nỗi buồn nào giống nỗi buồn nay
Chim cứ hót, gió cứ reo, chỉ mình ta ngơ ngác
Thời gian lết từng giây khiến ngày dài dằng dặc
Ta ngồi hoá đá ngắm mây bay...
Ngày nghỉ cuối tuần mà buồn thế chị ơi?
Trả lờiXóaĐọc thơ thấy cũng buồn theo chị mất rồi
Người dưng bỗng dưng quên chị hả?
Biết đâu họ cũng đang bồi hồi
Buồn quá Tố Minh ơi! Gọi người chẳng thấy chỉ thấy nỗi buồn dài lê thê. Cảm ơn bạn tới sẻ chia động viên. Chúc bạn vui vẻ ngày cuối tuần nha.
XóaNgười dưng không quên mà đang rất nhớ, nên mới có bài thơ này đó em yêu. Chị thích đoạn đầu tiên của bài.
Trả lờiXóaCó đúng vậy không chị ơi! Em cũng hy vọng thế. Chúc chị tối cuối tuần vui vẻ hạnh phúc. Cảm ơn chị nhiều nhiều.
XóaÔI! ĐANG BUỒN, MÀ CHỊ NHÃ MY CỨ ĐỂ BÀI NAY HOÀI, LẦN NÀO VÀO ĐƯỢC CŨNG MUỐN...HUHU!
Trả lờiXóaĐẦU TUẦN RỒI! VUI LÊN CHỊ NHÉ!
Chẳng nỗi buồn nào giống nỗi buồn nay
Trả lờiXóaChim cứ hót, gió cứ reo, chỉ mình ta ngơ ngác
Thời gian lết từng giây khiến ngày dài dằng dặc
Ta ngồi hoá đá ngắm mây bay...
Một bài thơ đặc sắc - một tình cảm dạt dào tha thiết... thơ nhẹ nhàng như trách như oán, như một câu hỏi bâng quơ thôi mà làm cho người đọc và người phương ấy cứ phải nhói lên, cứ phải thở dài trông về nơi xa lắm, nơi có dáng hình... ai đấy đợi trông ai. Chúc chị dâu một ngày vui vẻ, hạnh phúc và dồi dào năng lượng chị dâu nhé