Hôm nay lại vào được nhà này. Vội quá, đưa bài thơ này lên kẻo nó lại dở chứng. Tức lắm cơ. Cứ phải lựa. Mong quý vị đọc nha.
Đã bao lần con cầm bút làm thơ
Mong viết về mẹ lấy một câu cũng
được
Mà ý tứ cứ chạy xuôi chạy ngược
Câu chữ miên man mãi chẳng nên vần
Mơ mộng đâu đâu, ảo ảnh phù vân
Con viết thơ tình như rồng bay
phượng múa
Bài thơ nào cũng có “em” trong đó
Mẹ ở đâu sao chẳng được chữ nào?
Chỉ khi buồn, khi mất mát thương
đau
Con mới chạy về nhà để tỉ tê cùng
mẹ
Trước mẹ hiền con chỉ là thơ bé
Dẫu ngoài làng con “ông nọ, bà
kia”
Làm cha rồi con sực tỉnh cơn mê
Mẹ thiên thu đã hoá thành cát bụi
Bài thơ Mẹ con không sao viết nổi
Mấy dòng này xin lạy mẹ, mẹ ơi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét