Thứ Hai, 12 tháng 12, 2011

VỀ PHƯƠNG ANH

 
 
Vẫn lối này
Vẫn con đường ấy
Từ ngày có anh qua
Sao thênh thang lạ?
Nỗi nhớ ngông
Đu đưa
Treo ngược ngọn đèn giao thông
Xanh, đỏ, vàng
Em đi nhanh, em đi chậm, em dừng lại theo quán tính hay là robot
Người ta dừng - em mắc kẹt giữa đám đông, không thấy đèn đỏ
Người ta đi - em đi, chẳng thấy đèn xanh
Chỉ thấy anh qua đây một lần
Cho phố phường bâng khuâng
Cho em chơi vơi hụt hẫng
Ngã tư đường
Người người qua đèn xanh
Em rẽ lối nào không biết nữa
Cứ hướng về phương anh
Mặc cho trước mặt em đèn đỏ…

16 nhận xét:

  1. Vẫn lỗi này em cùng anh đi qua
    Sao hôm nay bỏ mình em ngơ khác
    Đèn đỏ, đèn xanh hay đèn vàng cũng mặc
    Cứ phương anh em mải miết tìm về...

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn và trân trọng chào bạn! Sớm mai đầu tuần bạn tời thăm và chia sẻ với HNM một bài thơ thật đồng cảm. Chúc bạn tuần mới làm việc hiệu quả và vui vẻ.

    Trả lờiXóa
  3. Tình anh hơn cả nam châm
    Dặm trường mê hoặc bước chân mặc lòng
    Gió sương mặc, vẫn tơ đồng
    Còn như xanh đỏ em không bận lòng

    Bài thơ rất say nên quá tỉnh. Một tình yêu thật mãnh liệt. Một phong cách thể hiện rất hiện đại.
    Chúc mừng XT và HNM nhé

    Trả lờiXóa
  4. Gửi Anh Vũ Quốc Khánh!
    Cảm ơn Anh thăm HNM đầu tuần. Chúc anh cả tuần vui vẻ, hiệu quả, sáng tạo nha. Những lời Anh cảm nhận thấu tim nhà chúng em đó.

    Trả lờiXóa
  5. Vẫn lói này xưa chúng ta qua
    Sao bây giờ vắng anh bỗng lạ
    Con đường ấy tưởng gần mà xa quá
    Em ngược dòng đèn dỏ vàng xanh
    Đi mải miết vô tình lạc lối
    Ơ thời gian trôi nhanh đến vội
    Bỏ lại đây tuyênh huyếch khỏang buồn

    Trả lờiXóa
  6. Về phương anh
    "Chỉ thấy anh qua đây một lần
    Cho phố phường bâng khuâng
    Cho em chơi vơi hụt hẫng
    Ngã tư đường
    Người người qua đèn xanh
    Em rẽ lối nào không biết nữa
    Cứ hướng về phương anh"

    Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ cho ta thấy cái băng khuâng da diết khi người ta yêu, nhớ mong khắc khoải...
    Cảm ơn tác giả về một bài thơ hay về tình yêu...
    Tôi cũng được mong có tâm trạng như tác giả...

    Trả lờiXóa
  7. Anh đi qua một lần để lại nỗi bâng khuâng, sự trống vắng đến nao lòng, khiến giờ em cứ đi vô định theo hút bóng anh. Tình yêu thật diệu kỳ. Bài thơ ám ảnh lắm.

    Trả lờiXóa
  8. "Cứ hướng về phương anh
    Mặc cho trước mặt em đèn đỏ…"

    Đã yêu thì không sợ đèn xanh, đỏ, tím, vàng gì hết. Tình yêu mạnh hơn cái chết mà. Bài thơ hay lắm, nói hộ nhiều người.

    Trả lờiXóa
  9. Đâu cần đèn xanh đèn đỏ?
    Hướng anh sáng ngời soi tỏ
    Em vượt ra khỏi đám đông
    Mình em lướt nhanh về đó!

    Trả lờiXóa
  10. @ ĐP
    "Ơ thời gian trôi nhanh đến vội
    Bỏ lại đây tuyênh huyếch khoảng buồn"
    Nghe mà muốn khóc. Cảm ơn bạn đã chia sẻ

    Trả lờiXóa
  11. @ le hung
    Rất cảm ơn lời khen của le hung. Chúc một tối vui vẻ

    Trả lờiXóa
  12. @ Đăng Huấn
    Rất trân trọn lời khen của bạn. Mong gặp bạn thường xuyên trên HNM nhé! Chúc bạn vui

    Trả lờiXóa
  13. @ Giang
    Rất cảm ơn bạn đã đến với HNM. Hân hạnh làm quen bạn

    Trả lờiXóa
  14. @ Lê Trương Hưởng
    Vui khi bạn đến thăm. Chúc bạn có nhiều niềm vui. Mong gặp lại.

    Trả lờiXóa
  15. Nguyễn Thế Yên23:05 12/12/11

    "Ngã tư đường
    Người người qua đèn xanh
    Em rẽ lối nào không biết nữa
    Cứ hướng về phương anh
    Mặc cho trước mặt em đèn đỏ…"
    Tình yêu đi theo tín hiệu của tình yêu, và đúng! Tứ thơ tự nhiên, bước chân quả quyết nhưng đượm buồn như trôi về phương anh!

    Trả lờiXóa
  16. @anh Nguyễn Thế Yên!
    Nửa đêm còn đến thăm nhau
    Sẻ chia nỗi nhớ không màu yêu thương
    Tình yêu chỉ một con đường
    Đèn xanh, đỏ chỉ một phương hẹn hò

    Cảm ơn Anh nhé. Chúc ngủ ngon.

    Trả lờiXóa