Vẫn biết thể nào rồi cũng mùa thu
Sao vẫn sững sờ khi sớm nay thấy
làn sương giăng mắc
Choàng chiếc khăn voan cho dãy
núi xanh trước mặt
Và cái nắng mọi ngày giờ vàng thế
người ơi!
Vẫn biết thể nào rồi cũng thu
thôi
Thế mà nghe tiếng chim gù cũng
giật mình thon thót
Hạ bỏ đi rồi để lại bờ sông bến
Gót
Ai gọi ta? Ai gõ cửa thế này?
Vẫn biết thể nào rồi cũng heo may
Sao chớm thu vẫn thấy sởn da gà
thế nhỉ?
Cô Tấm ở đâu? Chỉ thấy toàn vỏ
thị
Vấn vít nồng nàn thơm đến thế này
ư?
Vẫn biết thể nào rồi cũng trung
thu
Sao vẫn cứ ngẩn ngơ với trăng rằm
tháng tám?
Rước đèn với trẻ con cứ ngỡ mình
trẻ lắm
Chúng chạy đi rồi, thập thững một
mình thôi!
Những sững sờ, những thon thót,
chơi vơi…
Những man mác, ngẩn ngơ là mùa
thu rồi đấy
Vẫn biết thế sao vẫn buồn đến
vậy?
Vẫn bồi hồi da diết thế thu ơi!
Đầu thu 2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét