Thứ Tư, 7 tháng 12, 2016

YÊU EM TUỔI CHÍN MƯƠI

Chẳng biết sau này khi ở tuổi chín mươi
Em có còn yêu anh nhiều không nhỉ?
Hay chê anh một lão già xấu xí?
Để quẩn quanh vui với cháu con?

Tuổi chín mươi răng hết, lợi còn
(Mà cái lợi ở đời ai chẳng thích)
Vẫn yêu vô cùng em ơi có biết?
Dẫu chân chậm mắt mờ “phông phằng phuổi phương phì”

Tuổi chín mươi mình nhìn nhau cười khì
Em có còn cắn móng tay nũng nịu?
Có liếc mắt đưa tình, có giận hờn khóc mếu?
Khi anh dại khờ theo cơn gió vô tư

Tuổi chín mươi có còn “chát”, còn thư?
Còn “phây búc”, còn “email” hò hẹn?
Còn “seo phì”, còn “hai dây” chưng diện?
Váy ngắn, chân dài có còn nữa hay không?

Gì thì gì anh vẫn cứ mặn nồng
Vẫn yêu em như đôi mươi, mười tám
Vẫn hăm hở, si tình, vẫn nồng nàn say đắm
“Pha phiết phô phùng phem phơi phiết phông?”


                                 Ngày 01-10-2016

TRỞ LẠI GÒ DẦU

Trở lại Gò Dầu / vùng đất phương Nam
Tìm kỷ niệm xưa / bên sông Vàm Cỏ
Bến xưa còn đó
Mà người thương… nay đâu?

Ngọt ngào giọng hò / Gọi mãi tên nhau
Thì thầm dòng sông / Đêm trăng mờ tỏ
Thuyền ai đậu đó
Sao em tôi… không về?

Người ơi!
Sông mênh mang con nước lớn ròng
Lục bình dìu nhau trôi nở hoa tím biếc
Anh ngắm trăng, ngắm sông thầm tiếc
Ngày xưa… sao không nói một lời?
Để bây giờ
Chơi vơi…chơi vơi…

Người ơi!
Bao yêu thương năm tháng mong chờ
Ngày trở lại không nhau buồn dâng da diết
Sông cứ trôi, bến xưa nào biết
Ầu ơ… sông ru gió vọng về
Để ví dầu
Thương nhau…thương nhau…

Trở lại Gò Dầu / vùng đất phương Nam
Tìm kỷ niệm xưa / bên sông Vàm Cỏ
Bến xưa còn đó

Mà người thương… nay… đâu?

CÙNG ANH ĐI ĐÓN MÙA THU

Không biết phương trời nào em có thấy mùa thu?
Dịu dàng lắm, về tự bao giờ chẳng rõ
Chỉ biết đêm qua trống ếch tùng rinh rinh khắp ngõ
Trăng ngời ngời trôi theo
Rồng rắn lên mây lũ trẻ hò reo
Đèn ông sao, đèn lồng, đèn cá…
Đám rước tưng bừng nối đuôi nhau vui quá!
Mình anh ngơ ngác bên đường

Chẳng biết phương nào có bảng lảng mây sương?
Như sớm nay thu dịu dàng qua ngõ?
Có xao xác lá vàng rắc đầy lối cỏ?
Thị có thơm gọi cô Tấm tìm về?
Có heo may giăng mắc bùa mê?
Theo cánh chuồn chuồn chở câu thơ tháng tám?
Bến xưa con đò mắc cạn
Sông Lô chùng chình vào thu…

Chẳng biết phương xa có nghe tiếng chim gù?
Yêu thương lắm mới dặt dìu đến thế!
Nắng vàng mơ, gió hiu hiu rất nhẹ
Trời trong xanh, mây trắng nhởn nhơ bay…
Kìa! Em ơi có hay?
Mùa thu! Mùa thu đã về rồi đó!
Còn chần chừ chi nữa?
Em cũng về đi cùng anh đón thu sang!


                        Sớm mùng 10 tháng 9-2016

HALLOWEEN

Thiên hạ bây giờ nhiều mặt nạ lắm rồi
Chẳng cần vẽ tô, trát bôi gì nữa nhé
Em thế nào thì cứ nguyên như thế
Ma quỷ mà chi, Halloween ơi!

Ngày bình thường cũng đã thấy chơi vơi
Những thơn thớt nói cười, những bắt tay giả lả
Cứ ngỡ thân quen mà mưu mô xảo trá
Vì ghế, vì tiền… bao nhiêu rắn giả lươn

Hàng giả bây giờ y như thật luôn
(Người còn giả huống là hàng em nhỉ?)
Đừng thêm nữa những ma cùng quỷ
Sợ lắm rồi, đâu cần Halloween!

Hãy dành cho nhau sự thật, niềm tin
Quẳng tất cả những hóa trang, giả dối
Hãy chính là ta dẫu cõi đời chật chội
Chan chứa Tình yêu cùng sát cánh đi lên…


                               Halloween 2016

CHUYỆN XƯA Ở BỘ CÔNG THƯƠNG

Bộ Công có chuyện lạ đời
Quan lộ vọt tiến lắm người như mơ
Thi tuyển công chức giả vờ
Cháu con nhất loạt phất cờ tiến lên
Bày trò mị dưới, dối trên
Lộ đề nên trúng toàn tên người nhà
Trịnh Xuân Thanh lắm trò ma
Quỹ đen, số đỏ với là biển xanh
Anh hùng Lao động dán danh
Lỗ ba ngàn tỷ vẫn khanh khách cười
Vũ Đình Duy cũng tuyệt vời
Bỏ lỗ để chạy lấy người, thật siêu
2000 tỷ lỗ đâu nhiều?
Lên Trung ương Cục sớm chiều nhởn nhơ
Vũ Quang Hải tuổi còn thơ
Đã Tổng, đã Vụ, đã mơ triều đình
25 tuổi kể cũng kinh
Một năm công chức đã rinh Vụ rồi
Đua nhau kiếm ghế sếp ngồi
Ngoi lên từ lỗ, bôi vôi quan trường
"Ối giời ôi! Bộ Công thương

Con đường kỳ ảo là đường công danh”

Thứ Ba, 6 tháng 12, 2016

BẢN TÌNH CA SÔNG CHẢY

        “Hãng hàng không Jetstar xin trân trọng thông báo: quý khách trên chuyến bay BL795 từ thành phố Hồ Chí Minh đi Hà Nội, thời gian dự kiến khởi hành lúc 14 giờ 15 phút nay xin chậm lại thêm 30 phút nữa vì lý do thời tiết xấu. Chúng tôi thành thực xin lỗi quý khách. Mong quý khách thông cảm”.
          Tiếng loa vừa dứt là tiếng chuông đặc trưng của nhà ga vang lên “từng tưng tứng” một cách vô duyên rồi tắt ngấm. Mọi người nhốn nháo. Kẻ thở dài. Người văng tục. Tất cả ngao ngán. Đây là lần thứ hai báo chậm giờ. Lần trước đã xin lui lại 30 phút. Lần này thêm 30 phút nữa. Vị chi là vừa một tiếng. Từ 13 giờ 45 ghi trên vé, hoãn đến 14 giờ 15, và giờ cộng 30 phút nữa sẽ thành 14 giờ 45 phút, tức là gần 3 giờ chiều mới bay. Mà chắc gì giờ ấy đã cất cánh được? Hay lại hoãn, lại lùi lần nữa? Quá tam ba bận thì… Các máy điện thoại được kề tai. Tiếng a-lô “à, ừ” báo chậm giờ bay, lùi giờ đón cùng rộ lên một chập.
          Như bao hành khách khác có mặt tại đây, Quân nhìn đồng hồ thở dài. Nhung cũng thế. Hai người nhìn nhau với con mắt mệt mỏi. Niềm háo hức đưa người yêu lần đầu tiên về quê ra mắt mẹ của Nhung lại càng dồn nén hơn. Cô chỉ muốn bay ngay lúc này, vù ngay về bên mẹ, sà vào lòng mẹ mà nũng nịu, mà khoe với mẹ rằng: “Mẹ ơi! Con đưa người yêu - chồng chưa cưới của con về ra mắt mẹ đây! Anh ấy đây này, mẹ!”.

XIN GIÔNG BÃO CHỪA EM RA

Chiều nay bão đã ập về
Mưa trút nước,
Gió tứ bề
quật
quăng,
Sấm đùng đùng,
Chớp nhì nhằng
Đất trời mù mịt tối sầm như đêm
Muôn loài trong cuộc đảo điên
Cửa rung, nhà lắc,
Mưa rền rĩ mưa…
Phương xa em kịp về chưa?
Giời ơi! Giông bão! Xin chừa em ra!
Ước gì trở lại ngày qua
Cứ êm ả thế để mà yêu nhau…


              Giữa cơn bão số 3, 2016

ĐÀN ÔNG PHÚ THỌ

Đàn ông Phú Thọ tuyệt vời
Hào hoa, phong nhã, ngời ngời, chuẩn “men”
Giống nòi chính gốc Rồng Tiên
Sinh chính Đất Tổ - trăm miền ước ao

Đàn ông Phú Thọ to cao
Dẫu khiêm tốn - Vẫn như sao chói lòa
Giỏi việc nước, đảm việc nhà
Hiền ngoan chăm chỉ, nghĩ là mê ngay

Đàn ông Phú Thọ cực hay
Đã yêu - Yêu đắm, yêu say kiệt cùng
Đúng là con cháu Vua Hùng
Thông minh, nhân hậu, bao dung, lắm tài…

Đàn ông Phú Thọ cực oai
“Lên Đông - Đông tĩnh, xuống Đoài - Đoài yên”
Đã làm - Hùng hục như điên
Đã chơi - Chơi nhẵn túi tiền… như không

Đàn ông Phú Thọ cực ngông
Kim cương còn sợ, sắt đồng càng kinh
Vung tay đổ quán, xiêu đình
Chọc trời khuấy nước, coi khinh sự đời

Đàn ông Phú Thọ hay cười
Đi đâu cũng được chào mời đón đưa
Kính trên, nhường dưới, dạ thưa
Chẳng cần “rốc-két” vẫn thừa sức trai

Chị em khao khát thở dài:
“Ước gì sớm được trúc mai một nhà”
“Ước gì làm vợ người ta”
                           Đàn ông Phú Thọ đúng là… Giấc Mơ

DÃ QUỲ

Trời ơi!
Sao lại dã quỳ?
Vàng như không thể có gì vàng hơn!
Cứ như dỗi, cứ như hờn
Không nhau
Đẹp cũng buồn hơn bao giờ
Cứ như nhạc, cứ như thơ
Níu thu
Vàng đến sững sờ
Cao nguyên…


DÂN VĂN PHÒNG

Đừng nghĩ văn phòng dân “cạo giấy” nghe anh
Đút chân gậm bàn chỉ lên “phây” “chít chát”
Trong phòng lạnh, toàn quần là áo lượt
Tám chuyện, buôn dưa không phải thế anh à!

Dân văn phòng khó chu đáo việc nhà
Đi sớm, về khuya, việc cơ quan chồng chất
Hàng núi hồ sơ, công văn, nghị quyết
Chỉ thị, thông tư, đi, đến… bù đầu

Dân văn phòng toàn đi trước về sau
Hội nghị liên miên, lo từ chỗ ngồi, chè nước
Đến kịch bản, chương trình, ai sau, ai trước?
Rồi ăn uống, phong bì; đủ văn bản, giấy tờ?

Dân văn phòng không được phép chậm giờ
Lãnh đạo cần bất luận khuya hay sớm
“Đi tắt, đón đầu”, tháp tùng thủ trưởng
Hiểu rộng, biết sâu sáng suốt tham mưu

Dân văn phòng tiếp khách thật đáng yêu
Bộ mặt cơ quan, hết mình trong giao tiếp
Khách đến vừa lòng, khách đi luyến tiếc
(Chỉ uống rượu thôi cũng đã mệt lắm rồi)

Dân văn phòng yêu nghiêng ngửa đất trời
(Riêng việc này anh biết rồi đấy nhé)
Dân văn phòng toàn gái xinh, trai trẻ

Vất vả, yêu đời, tự hào lắm anh ơi!

ẤN TƯỢNG CÁN BỘ LÃNH ĐẠO QUẢNG NINH

Chõe bò em được dự một số hội nghị văn học nghệ thuật do trung ương hoặc khu vực tổ chức tại tỉnh Quảng Ninh. Lần nào cũng vậy, em đều được tiếp xúc với các vị lãnh đạo ở đây và đều giữ lại những ấn tượng tốt đẹp về họ. Xin kể hai vị:
Cách đây khoảng 6 hay 7 năm gì đó, hội nghị tập huấn công tác lý luận phê bình văn học ngệ thuật trung ương dành cho các tỉnh khu vực phía Bắc tổ chức tại Quảng Ninh. Tổng kết bế mạc lớp học, tỉnh Quảng Ninh có buổi gặp gỡ chiêu đãi văn nghệ sĩ tại đảo Tuần Châu. Đêm trăng sáng ngời, biển dạt dào sóng vỗ, các bàn tiệc bày trần ngoài trời ngay sát bờ biển. Khai mạc ngắn gọn sau đó là vào tiệc. Sau phút nâng ly chúc tụng chung xong, mọi người vừa ăn uống, vừa chuyện trò vui vẻ. Chõe bò em thấy một người nhỏ bé, nhanh nhẹn đi từng mâm cười nói xởi lởi chúc tụng. Không bỏ sót một bàn nào. Người ấy đi rồi, em hỏi mấy bác cùng mâm: “Ai vậy?”. Họ nói: “Ông Vũ Đức Đam - Chủ tịch UBND tỉnh đấy”. Em ớ người. Chủ tịch tỉnh mà trẻ thế hả? Trẻ hơn em gần chục tuổi cơ mà! Lại dân dã quá vậy? Đến lúc giao lưu văn nghệ, ông này chạy lên sân khấu hát với mọi người. Áo bỏ ngoài quần, chân tay nhún nhảy, hát hò thoải mái vô tư. Nhìn ông giống cán bộ đoàn, cán bộ văn hóa hơn là Chủ tịch tỉnh. Em nói với mấy bác cùng mâm: “Tay này còn tiến xa nữa đấy”. Quả đúng vậy, chỉ ít năm sau ông đã là Bí thư tỉnh ủy và bây giờ thì Phó Thủ tướng Chính phủ rồi.

TẢN MẠN MÙA GIÁNG SINH

Đã nửa đêm, tôi không tài nào chợp mắt được. Thời gian này đang mùa giáng sinh. Rét. Rét tê, rét tái. Rét cắt thịt cắt da. Rét buốt thon thót. Đêm nay rét lại tăng cường. Năm nào cũng vậy, cứ mùa giáng sinh, đêm Noel là trời lại rét ghê rét gớm. Khi ngồi gõ máy những dòng này thì ngoài trời kia, vô tuyến báo lúc tối là Hà Nội đêm nay nhiệt độ sẽ xuống tới 13 độ C. Hà Nội còn thế chắc thành phố ngã ba sông này còn không biết rét đến độ nào? Ngồi trong phòng kín như bưng, quần dài, quần ngủ, áo len, áo gió, mũ lông tùm hụp, cả tất chân nữa, thế mà thi thoảng tôi cũng rùng mình lên vì rét. Sao không trùm kín chăn mà ngủ lại thức để làm gì? Thì thế mới lạ. Tính tôi nó thế. Càng đêm càng nhìn sâu, càng lắng nghe được tiếng lòng mình nhất. Tiếng đêm không rõ từ đâu mà nó cứ thủ thỉ thù thì, cứ da da diết diết khiến cho đôi mắt cứ chong chong, ngơ ngơ ngác ngác đến lạ kỳ.

Thứ Hai, 5 tháng 12, 2016

THĂNG HOA CÙNG “LỜI MẸ” - TẬP CA KHÚC ĐẦU TAY CỦA NHẠC SĨ KHÁNH NHUNG

Trên tay tôi là tập ca khúc “Lời mẹ” của nhạc sĩ Khánh Nhung - hội viên Hội Liên hiệp Văn học nghệ thuật Phú Thọ. Đây là tập ca khúc đầu tiên của chị do nhà xuất bản Thanh niên ấn hành tháng 10-2016. Là người sáng tác văn học, nghệ thuật ai cũng mong muốn có riêng cho mình những tập sách để quảng bá tác phẩm và để tự khẳng định mình trong sự nghiệp sáng tác. Tập sách đầu tay, đứa con tinh thần đầu lòng càng có ý nghĩa hơn bao giờ hết với mỗi văn nghệ sĩ. Cảm xúc trào dâng, hồi hộp lo lắng, nâng niu trên tay, ngắm nghía nó, hy vọng nó sẽ được độc giả, dư luận đón nhận. Khánh Nhung cũng không ngoài tâm trạng đó khi “Lời mẹ” xinh xắn, trang nhã, với 20 ca khúc chọn lọc in trong tập sách này.
Không như sách văn học, sách in các bản nhạc, các ca khúc phải có cách đọc riêng. Không chỉ đọc bằng mắt mà còn phải đọc cả bằng miệng, bằng tai, bằng tay nữa. Mắt đọc lời nhìn nhạc. Miệng “í i” hát theo. Tay gõ nhịp giữ phách. Tai tự mình lắng nghe. Tất cả các “cơ quan” ấy vừa “làm việc” vừa thẩm định. Có nghĩa là phải “đọc” bằng cả trái tim tình cảm của mình, phải hòa đồng với nhạc sĩ qua từng con chữ, nốt nhạc. Rất may, tôi cũng võ vẽ biết nhạc, chơi được một số nhạc cụ và hầu hết các ca khúc trong tập “Lời mẹ” này tôi đã được nghe, được xem chính tác giả và các nghệ sĩ thể hiện qua các chương trình văn nghệ, các hội diễn, trên đài Tiếng nói Việt Nam và đài Phát thanh truyền hình Phú Thọ nên cảm nhận được ngay về đứa con tinh thần đầu tiên của Khánh Nhung.

NGÀ NGÀ SAY CÙNG “LỤC BÁT PHỐ”

(Đọc tập thơ “Lục bát phố” - Nxb Hội Nhà văn, 2015 của Vũ Thanh Hoa)
                                                      
          Tiếp nối nguồn thơ, mạch thơ ào ạt tràn đầy năng lượng của 2 tập thơ “Trong em có người đàn bà khác” và “Lời cầu hôn đêm qua”, Vũ Thanh Hoa (hội viên Hội VHNT tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu) vừa cho ra mắt bạn đọc tập thơ “Lục bát phố” với chuyên biệt một thể loại thơ, đó là thể thơ lục bát truyền thống. Cái tên sách lạ, đọc đã thấy hấp dẫn rồi - Lục bát phố!
          Tôi hào hứng đọc và bị cuốn hút theo suốt 46 bài cả tập. Chẳng biết vô tình hay cố ý mà tác giả chọn lựa 46 bài thơ. Con số này đúng bằng số tuổi của tác giả. Vũ Thanh Hoa sinh năm 1969, tuổi Kỷ Dậu, vị chi năm nay là 46 mùa xuân qua. Chắc hẳn là dụng ý của chị?
Xin nói ngay rằng, lục bát Vũ Thanh Hoa trong tập này toàn những bài hay, mới và lạ, đắm đuối một chữ tình. Một suối thơ tình dào dạt, khắc khoải, cuồn cuộn chảy, chảy lênh loang, cuốn hút người đọc. Chủ đề tình yêu bao trùm cả tập thơ.